Chồng nhu nhược phải làm sao

Ngày anh đưa tôi về ra mắt, tôi mừng lắm vì mẹ anh khá quý tôi. Ngay sau đó anh nói rằng mẹ anh rất thích tôi trong số bao nhiêu cô gái anh đã từng ra mắt trước đó, rồi anh liệt kê một loạt những điều mà bà cảm thấy an tâm ở tôi: Gia đình lý lịch sạch sẽ đàng hoàng, công việc của tôi ổn định thu nhập tốt, dáng người cao ráo khỏe mạnh, biết nội trợ nấu nướng và quan trọng là bà nhìn tướng tá tôi nói rằng “vừa khéo chiều chồng vừa khéo chăm con”. Bà duyệt luôn tôi làm con dâu của bà. Anh nói xong mà tôi hoa mắt, tưởng đâu tôi phải đi thi hoa hậu. Anh ôm tôi vào lòng và nói anh hạnh phúc lắm bởi chưa bao giờ anh thấy mẹ anh hài lòng về con dâu như vậy. Và đám cưới của tôi được nhanh chóng tổ chức.

Và cho dù đầu có xuôi thì đuôi vẫn chưa chắc đã lọt, bởi sau đám cưới, mẹ anh đã gọi hai chúng tôi vào phòng gọi là họp gia đình buổi đầu tiên khi có con dâu mới. Bà thông báo một số thói quen sinh hoạt gia đình mà tôi phải nghe và làm theo, rồi bà nói với tôi rằng từ giờ tiền bạc của hai vợ chồng đi làm về phải nộp cho bà, bà sẽ chi tiêu các việc trong gia đình, nếu còn thì bà sẽ tiết kiệm để cho hai vợ chồng tôi sau này. Vì thế, tiền lương của hai vợ chồng cứ phải đều đặn nộp hết cho bà, thậm chí bà còn giữ cả tiền đổ xăng của hai vợ chồng, nếu hết lại xin bà. Có lần bà càu nhàu hỏi tại sao tôi lại đổ xăng nhiều đến vậy trong khi tôi có đi thêm vài nơi nữa. Lắm lúc tôi chợt nghĩ, tiền của tôi mà giống như tôi đang đi ăn xin vậy.

Tôi có nói chuyện với chồng tôi thì anh chỉ bảo: “Mẹ muốn làm gì tùy mẹ, cũng là lo giúp cho vợ chồng mình thôi mà”. Chúng tôi muốn mua sắm đồ đạc gì bao giờ anh cũng phải gọi điện hỏi ý kiến mẹ trước, kể cả việc muốn mua thêm đồ ăn gì thì cũng phải nhận được sự đồng ý của bà. Thật là hết chịu nổi với người chồng nhu nhược quá mức.

Tôi phải làm gì với người chồng nhu nhược
chỉ biết nghe lời mẹ? [ảnh minh họa]

Tôi còn nhớ hôm đó là sinh nhật chồng tôi, tôi đã mua tặng anh cái áo sơ mi màu xanh, nhưng vừa mang về bà chê màu đó nhìn nhợt nhạt và bắt vợ chồng tôi mang đi đổi. Tôi nói với anh rằng màu đó rất sáng và mặc sẽ cảm thấy mát mắt, nhưng anh chỉ trừng mắt nhìn tôi và nói: “Mẹ đã không thích rồi, đừng có cãi mẹ, mang đi đổi cái khác thì đã sao?”. Nhưng cửa hàng nơi tôi mua áo sơ mi họ không còn màu áo của cỡ anh mặc, thế là hai vợ chồng đành dấm dúi mang về giấu tủ và không dám mặc vì sợ trái ý bà, anh còn phải nói dối rằng: vì không còn cỡ áo nên họ trả lại tiền. Thật lòng tôi hết chịu nổi với chồng tôi.

Nhiều lúc muốn làm điều gì đó, khi gọi điện hỏi chồng bao giờ anh cũng có câu: “Em gọi điện cho mẹ đi, mẹ đồng ý thì anh cũng ok luôn”. Có lần tôi nấu một món ăn theo sở thích của mình, mẹ chồng tôi tỏ ý không hài lòng, tôi có nói với bà là tôi muốn ăn như vậy, và nếu bà thích tôi sẽ nấu thêm và cho gia vị theo ý bà, nhưng bà lu loa lên nói rằng tôi hỗn, chồng tôi anh chẳng cần hiểu đầu cua tai nheo gì, chỉ thấy mẹ gào lên như thế là anh nhảy vào tát tôi và cho rằng tôi mất dạy. Hôm đó tôi đã bỏ bữa không ăn, mẹ chồng tôi bảo với anh: “Mẹ cấm mày không được làm lành với nó trong một tháng, để xem nó chịu được bao lâu”. Kết quả là dù tôi biết anh có hối hận vì đánh tôi, nhưng vì sợ mẹ nên anh chỉ dám gọi điện cho tôi khi cả hai đã đi làm, đúng một tháng sau hai vợ chồng tôi mới nói chuyện với nhau câu đầu tiên trong nhà trước mặt mẹ chồng.

Nhiều lúc tôi vô cùng mệt mỏi, đúng sai chồng tôi chẳng cần quan tâm, chỉ thấy mẹ không hài lòng là anh sẵn sàng nạt nộ tôi và bắt tôi xin lỗi. Sống với mẹ chồng ghê gớm và người chồng nhu nhược chẳng có tiếng nói, tôi thấy mình như đã kiệt sức, đã rất nhiều lần tôi muốn nghĩ đến chuyện ly hôn. Bao nhiêu lần tôi đề nghị với anh là nên ra ở riêng và hằng tuần vẫn về thăm mẹ, nhưng anh chỉ bảo: “Không được, nói câu đó mẹ buồn và giận, đừng bao giờ nhắc chuyện đó với mẹ”. Tôi biết anh vẫn yêu thương tôi, nhưng anh quá nghe lời mẹ và chẳng có chính kiến nên cuộc sống lúc nào cũng đầy mệt mỏi và căng thẳng. Tôi phải làm sao đây?

Mẹ đơn thân Ngà Bùi. Ảnh: NVCC

Mỗi một single mom đều phải trải qua rất nhiều biến cố trong cuộc đời của mình. Khác với những người mẹ khác, họ phải tự mình gánh vác, làm mọi thứ, phải nỗ lực kiếm tiền chăm con trong sự cô đơn.

Nhớ lại quãng thời gian sau khi sinh xong, chị Ngà Bùi chia sẻ đó là quãng thời gian chị thấy đau khổ tuyệt vọng nhất. Lúc nào cũng ăn mặc xuề xòa để tiện chăm con, đi đâu cũng đem theo bỉm sữa, quần áo cho con.

Vì sinh con mà chị phải nghỉ làm nhưng gia đình nhà chồng lại luôn tạo áp lực về kinh tế lên chị, cảm giác ăn bám làm cho chị càng cảm thấy chán nản hơn.

Mọi việc trong nhà đều đến tay chị, từ việc nhỏ đến việc to, thay bỉm cho con, con ốm đau như nào chồng chị cũng bỏ mặc không quan tâm. Đối với chị lúc bấy giờ, cuộc sống đau khổ, tủi thân bởi người chồng vô tâm, nhu nhược chỉ nghe theo gia đình làm cho chị cảm thấy mệt mỏi hơn và cuối cùng đi đến quyết định ly hôn.

Sau khi ly hôn, chị cảm thấy như vừa được giải thoát khỏi địa ngục, nhưng bên cạnh đó chị cũng cảm thấy chông chênh. Chông chênh bởi cuộc sống từ đây phải một mình nuôi con, lo lắng về tương lai của hai mẹ con chị, không những vậy chị còn phải chịu điều tiếng của xã hội, và đặc biệt là con trai chị không được sống trong một gia đình trọn vẹn.

Single mom Ngà Bùi. Ảnh: NVCC

Lúc đó là lúc chị thật sự cảm thấy bế tắc, đến mức trầm cảm. Dường như cả thế giới quay lưng với hai mẹ con chị. Điều làm chị cảm thấy tuyệt vọng hơn là khi chị thấy được sự coi thường đến từ những người thân thiết và họ hàng của mình.

Không thể đối diện với sự vô cảm của những con người đó, chị quyết định rời nhà mẹ đẻ, xin nghỉ việc vào ngày gần sinh nhật của chị, rời Quảng Ninh lên Thái Nguyên bắt đầu cuộc sống mới.

Chị Ngà Bùi chọn Thái Nguyên bởi nơi ấy có thầy cô giáo yêu quý chị, có tình người. Chính gia đình thầy giáo của chị đã cưu mang hai mẹ con chị trong quãng thời gian khó khăn đó.

Dù vất vả, khó khăn nhưng chị đã quyết tâm bắt đầu lại từ đầu. Chị đăng ký đi học thêm chứng chỉ tiếng Anh, rồi đi dạy thêm kiếm tiền. Thời gian đầu chị gần như không có thời gian để thở.

Chị Ngà Bùi chia sẻ: “Sáng dậy nấu ăn sáng cho gia đình thầy, cho con ăn sáng và đưa con đi học. Mình trở về học từ 9h - 11h30, xong nấu cơm trưa cho ông bà. Ăn uống dọn dẹp xong mình đóng và gửi hàng và lại tiếp tục học từ 14 – 17h. Sau đó đón con và đi mua đồ nấu ăn tối. Tối đến mình tư vấn khách và đóng gói hàng”.

Quãng thời gian đó, chị làm việc như một cỗ máy, tuy vất vả, bận tối mặt nhưng chị lại cảm thấy hạnh phúc vì chị bán được hàng, cho con đi học và cho việc học của bản thân chị, có tiền trang trải cho cuộc sống.

Ngày nào của chị cũng trôi qua như vậy, nỗ lực, cố gắng không ngừng với mong muốn cuộc sống tốt đẹp hơn. Giờ nghĩ lại, chị cảm thấy trân trọng quãng thời gian đó, trân trọng những người đã từng giúp chị, cưu mang chị lúc khó khăn.

Những single mom luôn gặp những trở ngại gấp đôi so với những bà mẹ khác, vì vậy hãy dành cho họ sự tôn trọng và hãy trân trọng họ bởi họ đang nỗ lực làm những điều phi thường cho cuộc sống của họ. Và đặc biệt họ cũng là những người phụ nữ cần được yêu thương, chăm sóc và che chở.

Chủ Đề