Con rể hờ là gì

Cô em họ tôi bị liệt vào hàng “quá lứa lỡ thì” trong làng, thế nên người mai mối tấp nập, hễ thấy ở đâu có trai ế, đàn ông mất vợ,... là người ta nghĩ ngay đến việc làm mai cho cô. Nghe qua có vẻ như cô xấu xí, chậm chạp không biết làm ăn gì ra hồn.

Nhưng không, cô sở hữu chiều cao lý tưởng của nhiều cô gái hiện đại với 1m75, dáng người mảnh khảnh và khuôn mặt khả ái. Cô cũng học hành giỏi giang, tiếng Anh nói như gió, cô cũng là chủ một công ty nhỏ. Vậy mà mỗi khi về quê, bố mẹ xem cô như đồ bỏ đi, chỉ vì… cô chưa có chồng.

 Ảnh minh họa.

Mệt mỏi, có khi cả tháng trời cô mới về nhà một lần, nhưng hễ thấy mặt cô là bố mẹ cằn nhằn cau có, chửi mắng cô bằng những lời lẽ thậm tệ, vì bao nhiêu mai mối cho không chịu lấy để giờ người ta đi lấy vợ hết rồi.

Có lần gặp tôi, cô than thở thật nhiều, rằng bố mẹ không hiểu cho cô, hạ thấp giá trị bản thân cô, cô học hành tử tế, cô kiếm ra tiền, tại sao bố mẹ có thể muốn cô lấy một anh chàng phụ hồ hay một anh đi cày. Tôi té ngửa, sao bố mẹ cô kỳ vậy, dù có muốn con gái lấy chồng cỡ nào, cũng lựa người có học thức tương đương chứ.

Rồi một ngày, cô thông báo với tôi cô chuẩn bị cưới. Tôi hốt hoảng “có muốn lấy người ta thật không hay vì áp lực gia đình cưới?”. Cô bảo thấy anh này cũng được, hiền lành chịu khó và học hành cũng tương đương mình, vợ mất rồi nhưng chưa có con cái gì. Thế là cô cưới, ngày đầu về nhà chồng, lúc đón dâu về không thấy bóng dáng mẹ chồng đâu, cô cũng không thắc mắc nhiều vì nghĩ bà mệt vì lo đám cưới.

Nhưng những ngày làm dâu sau đó, cô liên tục bị mang ra so sánh với vợ cũ của chồng khiến cô mệt mỏi. Dù 2 vợ chồng cô ở Hà Nội, rất ít khi về quê ở cùng bố mẹ. Lúc ăn, lúc cả nhà ngồi trò chuyện, mẹ chồng cô hễ mở miệng ra là nhắc “ngày xưa cái H nó thế này thế kia, nếu H còn sống nó sẽ thế này, thương H quá...”.

Mới đầu cô nghĩ mẹ chồng thương con dâu, cô thấy cảm mến vì tình cảm bà dành cho con dâu trước, nhưng chuyện lặp đi lặp lại quá nhiều khiến cô thấy mình như người thay thế, à không, thậm chí không xứng đáng làm người thay thế.

Bà bắt cô phải coi bố mẹ của nàng dâu trước như bố mẹ đẻ, phải thường xuyên thăm nom, rồi đôi lúc bà thở dài khi nhắc tới em gái của nàng dâu trước. Hóa ra, sau khi chị gái mất vì bệnh, gia đình bên ấy muốn anh rể lấy luôn em gái của vợ, vì với họ đây là một chàng rể vô cùng tốt, nếu chị không có duyên sống cả đời, em gái sẽ thay thế.

Tiếc rằng chồng cô không chịu, vì không có tình cảm hay vì sợ nhìn em nhớ chị, cô cũng không rõ và cũng không muốn biết. Thì ra, mẹ chồng cô vốn không muốn cô trở thành dâu, nhưng vì con trai bà chọn nên bà phải chịu. Vậy nên bà cứ tiếc mãi nàng dâu cũ và cả nàng dâu hụt. Giờ cô mới biết sao ngày cưới cô về, mẹ chồng cô lại buồn đến mức cứ nằm lì trong phòng.

Bà luôn bảo cô tốt số lắm mới lấy được con trai bà, ý bà là nếu không có con trai bà, cô vẫn là gái ế. Cô bảo, nếu biết trước bà không ưng, cô sẽ không cưới, lúc này cô mới thú thực khi đó quyết cưới vì quá áp lực từ gia đình.

Cho đến bây giờ, ngay cả khi cô đã sinh con bà vẫn hờ hững. Ngày cô chuẩn bị đẻ, muốn đón bà ra phụ chăm cháu, bà từ chối vì bị ốm. Rồi mình mẹ cô phải chăm con chăm cháu suốt cả tháng, bà thi thoảng ra chơi một tí rồi về luôn. Cũng rất may mắn chồng cô là người tỉ mỉ, yêu thương vợ con, anh xin nghỉ làm 2 tháng để ở nhà chăm vợ. Ngày nào cũng nấu món này món kia để vợ ăn có sức, hôm nào cô ăn không nhiều là anh giận.

Sau gần 3 năm, với bà, cô vẫn chỉ là nàng dâu hờ. Bà yêu thương nàng dâu dù đã mất là điều rất đáng quý từ người mẹ chồng, nhưng cũng không nên vì thế mà đối xử tệ với con dâu hiện tại. Xét cho cùng, người sẽ tiếp tục sống với bà những ngày còn lại của cuộc đời là cô, là những đứa con của cô. Hãy trân trọng những gì thuộc về hiện tại và để quá khứ được ngủ yên.

Tôi không thể ngờ được rằng, khi mình đang lâng lâng với kế hoạch đám cưới sẽ bàn với Toan thì mọi chuyện lại đổ bể vì âm mưu lừa đảo của chính chàng "rể hờ" với nhà vợ mình.

Tôi không thể ngờ được rằng, khi mình đang lâng lâng với kế hoạch đám cưới sẽ bàn với Toan thì mọi chuyện lại đổ bể vì âm mưu lừa đảo của chính chàng "rể hờ" với nhà vợ mình.

Tôi quen Toan khi đi sửa xe tại một cửa hàng ngay gần siêu thị nơi tôi làm việc. Hôm đó vừa tan ca chiều, dắt xe ra thì không hiểu vì sao mà chiếc xe của tôi dở chứng, đẩy đạp kiểu gì cũng không nổ. Hì hục mãi cuối cùng tôi đành dắt bộ chiếc xe đến cửa hàng sửa xe cách siêu thị gần một cây số.


Ảnh: Luvpics4u

Toan là thợ kỹ thuật của cửa hàng, ra nhận xe tôi vào xưởng. Theo lời Toan thì do xe đã cũ, lại không được thay dầu chăm sóc bảo dưỡng thường xuyên nên đã bị hỏng khá nhiều nơi.

Chiếc xe bị tháo tung toé đến gần 2 tiếng đồng hồ mà vẫn chưa đâu vào đâu. Thấy tôi sốt ruột vì trời đã nhá nhem tối, Toan bảo tôi lấy xe của anh đi về, ngày mai mang qua cửa hàng trả xe cho anh cũng được.

Ngần ngại vì xe của người lạ, nhưng nhà xa, xe lại không biết đến khi nào mới sửa xong, tôi đành lý nhí cảm ơn Toan rồi đi xe anh về nhà. Nhờ lần xe hỏng tình cờ ấy mà chúng tôi quen rồi yêu nhau.

Toan quê ở một tỉnh miền núi, nhà có tới 5 anh chị em. Theo lời Toan kể thì bố mẹ anh có một quầy hàng tạp hoá nhỏ, nhưng ở vùng đồi núi heo hút ấy thì khó để có thể lo dư ăn đủ mặc cho gần chục miệng ăn. Vậy là anh em Toan cứ lần lượt rời nhà đi tìm việc làm khi người học hết cấp 2, người học hết cấp 3.

Toan xuống thành phố học nghề sửa xe máy hơn 1 năm rồi được nhận vào làm ở cửa hàng này. Đồng lương ở cửa hàng cũng giúp Toan trả được tiền trọ, trang trải cuộc sống hàng ngày chứ cũng chẳng dành dụm được gì vì là "trai chưa vợ".

Yêu Toan được gần nửa năm thì tôi đưa anh về nhà chơi, vài lần như thế thì bố mẹ tôi bảo Toan dọn đến ở phòng của anh trai tôi đang công tác trong quân đội để đỡ mất tiền thuê trọ. Toan rối rít cảm ơn bố mẹ tôi, rồi mời gia đình tôi khi nào có dịp về thăm gia đình anh.

Ở nhà tôi được nửa năm, Toan béo trắng ra, lên mấy cân và trông ra dáng trai thành phố. Hàng ngày Toan chỉ việc đi làm, chiều về đã có cơm ngon canh ngọt, quần áo thay ra có tôi giặt giũ phơi phóng rồi gấp xếp đàng hoàng. Bố mẹ tôi cũng khá hài lòng khi thấy Toan nói năng lễ phép, lại cũng chăm chỉ làm ăn nên ông bà còn rậm rịch chuẩn bị các thứ cho chúng tôi làm đám cưới.

Thế nhưng tôi không thể ngờ được rằng khi mình đang lâng lâng nghĩ về đám cưới với người chồng hết lòng yêu thương vợ thì phát hiện ra một sự thật phũ phàng. Mọi chuyện vỡ lở khi mẹ tôi đem chiếc ba lô mà Toan hay đựng đồ mỗi lần về thăm quê ra giặt vì thấy nó lấm lem đầy bùn đất. Trong chiếc ba lô ấy, ngoài bộ quần áo nhàu nhĩ là một túi vải đựng hộp trang sức.

Điều khiến mẹ tôi ngạc nhiên tột độ là chiếc hộp trang sức ấy nó là của nhà tôi, bình thường vẫn nằm trong tủ ở phòng ngủ của bố mẹ. Trong hộp có gần 3 cây vàng gồm nhẫn, vòng cổ, lắc tay là những thứ mà bố mẹ tôi đi đặt mua để chuẩn bị cho tôi lấy chồng.

Ngoài hộp trang sức ấy, còn có một hộp khác giống hệt, nhưng lại là... vàng giả. Nghe bố mẹ nói lại chuyện ấy, tôi vội vàng gọi Toan về nhà. Nhìn thấy cái ba lô và hộp đồ trang sức, Toan quỳ sụp xuống xin bố mẹ và tôi tha thứ.

Toan bảo "vì hoàn cảnh khó khăn" nên Toan đã âm thầm đánh chìa khoá tủ của bố mẹ tôi, rồi mang bộ trang sức đi đặt đánh đồ giả. Mục đích của Toan để đánh tráo số trang sức thật, lấy tiền buôn bán làm ăn.

"Khi nào có tiền con sẽ trả lại bố mẹ gấp mấy lần chỗ này" nghe những lời ấy của Toan, bố tôi lẳng lặng bảo mẹ tôi dọn dẹp tất cả những gì của Toan để mời Toan ra khỏi nhà tôi, chấm dứt hoàn toàn mọi liên hệ.

Đau đầu vì chàng rể nghèo nhưng sĩ diện hão

Con rể tôi khái tính. Nó nghĩ tôi chê nó nghèo và biếu bố mẹ vợ ít tiền. Vì thế, năm sau, nó biếu tôi gấp đôi năm trước. Đi chúc Tết nhà vợ, anh trai vợ mừng tuổi họ hàng, mỗi người 50 nghìn thì nó mừng 100 nghìn.

Con rể nát rượu và hành xử bất ngờ của nhà vợ

Bố tôi không chấp nhưng thấy chồng tôi đang mất kiểm soát cả về lời nói và hành động, ông lẳng lặng đứng dậy và cầm chai rượu cất đi...

Mẹ vợ tái mặt vì 2 quả bưởi của chàng rể đại gia

Chiều 30 Tết, con rể về, anh ta lại lấy từ trong cốp xe ra hai quả bưởi rồi đặt lên ban thờ. Tôi nhìn hai quả bưởi mà giật mình vì quê tôi thiếu gì bưởi. Chỉ 15 đến 20 nghìn đồng là mua được quả to vật vã.

[Theo Tiền phong]

Chủ Đề