Theo đoạn trích tầm nhìn rộng mở là thế nào

Tuyển tập các bài Đọc hiểu Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn mới nhất, cực hay được tổng hợp trong các đề thi chính thức qua các năm học.

Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn. Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng.(…) Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công. Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống. Nếu chỉ chăm chăm và tán dương tài năng thiên bẩm thì chẳng khác nào chim trời chỉ vỗ cánh mà chẳng bao giờ bay được lên cao. Mỗi ngày trôi qua rất nhanh. Bạn đã dành thời gian cho những việc gì ? Cho bạn bè, cho người yêu, cho đồng loại và cho công việc? Và có bao giờ bạn rùng mình vì đã để thời gian trôi qua không lưu lại dấu tích gì không ? 

Các bạn hãy xây dựng tầm nhìn rộng mở (…), biến tri thức của loài người, của thời đại thành tri thức bản thân và cộng đồng, vận dụng vào hoạt động thực tiễn của mình. Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để mai ngày khởi nghiệp; tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân; nhận diện cái đúng, cái sai, cái đáng làm và cái không nên làm. Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để thành công bạn cần có nền tảng về mọi mặt, thiếu nó không chỉ chông chênh mà có khi vấp ngã. 

(Theo Báo mới.com ; 26/ 03/ 2016) 

Thực hiện các yêu cầu:

Câu 1: Chỉ ra điều cần làm trước mắt được nêu trong đoạn trích.

Câu 2: Phân tích ngắn gọn tác dụng của câu hỏi tu từ được sử dụng trong đoạn trích trên.

Câu 3: Phân tích ngắn gọn tác dụng của câu hỏi tu từ được sử dụng trong đoạn trích trên.

Câu 4: Anh/Chị có cho rằng “Tài năng thiên bẩm chỉ là điểm khởi đầu, thành công của cuộc đời là mồ hôi, nước mắt và thậm chí là cuộc sống” không? Vì sao?

Câu 1: căn cứ nội dung đoạn trích:

Những điều bạn cần làm trước mắt là:

– Tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để mai ngày khởi nghiệp;

– Tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân;

– Nhận diện cái đúng, cái sai, cái đáng làm và cái không nên làm.

Câu 2: 

Câu hỏi tu từ:

Bạn đã dành …..dấu tích gì không?

Tác dụng: Câu hỏi tu từ thể hiện sự trăn trở về việc sử dụng quỹ thời gian, cảnh báo việc để thời gian trôi qua một cách vô nghĩa. Từ đó nhắc nhở mỗi người biết trân quý thời gian và có ý thức sử dụng thời gian hiệu quả, ý nghĩa.

Câu 3: 

– Ý kiến Trường đời….mọi mặt có thể hiểu:

+ Đời sống thực tiễn là một môi trường lí tưởng, tuyệt vời để chúng ta trau dồi kiến thức, rèn luyện kinh nghiệm, bồi dưỡng nhân cách…

+ Song muốn thành công trước hết ta cần chuẩn bị hành trang, xây dựng nền móng vững chắc từ nhiều môi trường giáo dục khác như gia đình, nhà trường,…

Câu 4:

– Đồng ý với quan điểm

– Vì: Tài năng mỗi con người nếu không được tôi luyện theo thời gian cũng sẽ phai mờ. Muốn đạt được thành công không chỉ cần tài năng mà còn cần cả sự phấn đấu, sự cống hiến không ngừng

Đọc đoạn trích dưới đây:

Tuổi Trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn . Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng . ( . . . ) Người ta bảo , thời gian là vàng bạc , nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công . ( . . . ) Thế giới này là bạn , đất nước này là của chúng ta . Chúng ta không thể ngồi nhìn đồng bào nghèo khó mãi . Đừng ngồi quây quần thường xuyên bên góc bếp , và cũng đừng thu mình một góc trong nhà trọ nhỏ nhoi , hãy ra đi để nhìn để hiệu ; đừng đắm đuối trên màn hình máy tính , trên smartphone ” bằng những câu chuyện phiếm giết thời gian , mà hãy dùng nó như một công cụ nối liền thế giới bên ngoài . Biến tri thức của loài người , của thời đại thành tri thức của bản thân và cộng đồng , vận dụng vào hoạt động thực tiễn của mình . Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để ngày mai khởi nghiệp . Tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân , nhận diện cái đúng , cái sai , cái đáng làm và cái không nên làm . Trường đời là trường học vĩ đại nhất , nhưng để có thành công bạn nên có nên tảng về mọi mặt , thiếu nó không chỉ có chông chênh mà có khi vấp ngã .

(Trích Bài phát biểu của PGS . TS Nguyễn Văn Minh – Hiệu trưởng Đại học Sư phạm Hà Nội )

Thực hiện các yêu cầu: 

Câu 1: Nêu nội dung chính của đoạn trích ?

Câu 2: Anh chị hiểu thế nào về câu nói “ Trường đời là trường học vĩ đại nhất , nhưng để có thành công bạn nên có nên tảng về mọi mặt , thiếu nó không chỉ có chông chênh mà có khi vấp ngã . ”

Câu 3: Chỉ ra phép tu từ mà tác giả sử dụng trong câu văn sau ? Phân tích tác dụng của phép tu từ đó? “ Đừng ngồi quây quần thường xuyên bên góc bếp , và cũng đừng thu mình một góc trong nhà trọ nhỏ nhoi , hãy ra đi để nhìn để hiểu ; đừng đắm đuối trên màn hình máy tính, trên “ smartphone ” bằng những câu chuyện phiếm giết thời gian, mà hãy dùng nó như một công cụ nối liền thế giới bên ngoài . ”

Câu 4: Anh chị có đồng tình với quan điểm “ Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường đề ngày mai khởi nghiệp ” không ? Vì sao ?

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:

(1) Tuổi trẻ là đặc ân vô giá của tạo hóa ban cho bạn. Vô nghĩa của đời người là để tuổi xuân trôi qua trong vô vọng. (…) Người ta bảo, thời gian là vàng bạc, nhưng sử dụng đúng thời gian của tuổi trẻ là bảo bối của thành công. (…) Thế giới này là bạn, đất nước này là của chúng ta. Chúng ta không thể ngồi nhìn đồng bào nghèo khó mãi. Đừng ngồi quây quần thường xuyên bên góc bếp, và cũng đừng thu mình một góc trong nhà trọ nhỏ nhoi, hãy ra đi để nhìn để hiểu; đừng đắm đuối trên màn hình máy tính, trên “smartphone” bằng những câu chuyện phiếm giết thời gian, mà hãy dùng nó như một công cụ nối liền thế giới bên ngoài.

(2) Biến tri thức của loài người, của thời đại thành tri thức của bản thân và cộng đồng, vận dụng vào hoạt động thực tiễn của mình. Trước mắt là tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để ngày mai khởi nghiệp. Tự mình xây dựng các chuẩn mực cho bản thân, nhận diện cái đúng, cái sai, cái đáng làm và cái không nên làm. Trường đời là trường học vĩ đại nhất, nhưng để có thành công bạn nên có nề tảng về mọi mặt, thiếu nó không chỉ có chông chênh mà có khi vấp ngã.

(3) Hoạt động xã hội, đây là dòng sông cuộc đời. Phù sa sẽ về với bạn để mùa màng, cây lá tốt tươi. Đắm mình trong thực tiễn sẽ cho bạn tình yêu thương, cảm thông và trân trọng con người, để mình cố gắng sống tốt hơn, trách nhiệm hơn. Đây cũng là cách để bạn tận hiến những gì cao đẹp cho đời.

(Trích Bài phát biểu của PGS.TS Nguyễn Văn Minh – Hiệu trưởng Đại học Sư phạm Hà Nội nhân dịp kỷ niệm ngày 26/3/2016)

Câu 1. (0.5 điểm) Trong đoạn (1) người viết đã sử dụng những thao tác lập luận nào?

Câu 2. (0.5 điểm) Nêu ít nhất một quan điểm của người viết trong đoạn trích trên?

Câu 3. (1.0 điểm) Theo anh/chị, các ý kiến sau có mâu thuẫn không: “tích lũy tri thức khi còn ngồi trên ghế nhà trường để ngày mai khởi nghiệp” và “Đắm mình trong thực tiễn sẽ cho bạn tình yêu thương, cảm thông và trân trọng con người, để mình cố gắng sống tốt hơn, trách nhiệm hơn”? Lý giải của anh/chị?

Câu 4. (1.0 điểm) Theo anh/chị, lời khuyên nào dành cho các bạn trẻ vẫn còn “thu mình một góc trong nhà trọ nhỏ nhoi hay đắm đuối trên màn hình máy tính, trên “smartphone” bằng những câu chuyện phiếm giết thời gian”.?

Câu 1: Thao tác: Bình luận, bác bỏ

Câu 2: Những quan điểm chủ yếu của người viết trong đoạn trích trên là:

– Tuổi xuân của con người rất đáng quý và phải biết làm những việc có ý nghĩa.

– Tương lai: Cần chuẩn bị nền tảng về mọi mặt và tích lũy tri thức, xây dựng các chuẩn mực.

(Có thể nêu một trong hai quan điểm trên)

Câu 3

– Không mâu thuẫn

– Vì: Tri thức và thực tiễn đều là những điều cần thiết cần chuẩn bị. Nhưng tri thức và hoạt động thực tiễn phải đi liền với nhau.

Câu 4: Lời khuyên:

– Phải biết quý trọng tuổi trẻ vì tuổi trẻ rất ngắn ngủi và sẽ phải nuối tiếc nếu để tuổi trẻ trôi qua.

– Đừng lãng phí thời gian cho những việc vô bổ, hoài phí.

– Cần ra khỏi không gian riêng để tham gia hoạt động xã hội.

Đọc văn bản sau và trả lời câu hỏi:

…Trái tim bạn là nơi cất giữ đam mê của bạn. Và nó luôn đói khát. Nếu bạn không cho nó ăn no đủ, niềm đam mê sẽ chết dần chết mòn, sẽ cạn kiệt. Khi ấy - sống mà không đam mê, không tha thiết, bạn chỉ kéo lê đời mình trong sự bất mãn, hồ nghi và mặc cảm mà thôi.

Hãy bằng mọi giá tìm thấy niềm đam mê ẩn giấu trong ta. Hãy bằng mọi giá chỉ ra được đâu là khả năng của bạn, đâu là thứ bạn yêu thích nhất, đâu là việc mà bạn không thể trì hoãn đến sáng mai. Ở nơi nào đó, trong bạn, chắc chắn phải có một niềm đam mê như vậy. Không cứ nó phải là điều gì to tát, lý tưởng rạng ngời: thay đổi thế giới, trở thành người xuất chúng, mưu bá đồ vương, lập kỳ tích trong khoa học hay nghệ thuật. Chỉ cần nó đúng là niềm đam mê: bất cứ đam mê nào, vâng, không loại trừ gì, đều đáng để bạn quan tâm và nuôi dưỡng. Đừng để ngọn lửa tắt. […]

Thử nghĩ lại đi, lúc nào bạn không còn thấy mê thích, đó là lúc quả tim chỉ còn làm nhiệm vụ bơm máu, một cái máy bơm giật cục và chai sạn, Frédéric Beigbeder đã từng nói vậy. Bạn không phải nhập viện, không phải dùng thuốc trợ tim, bạn vẫn sống khỏe phây phây (trong mặc cảm/bất mãn/hồ nghi), trời đang xanh hay ráng hồng, bạn chẳng quan tâm, người đáng yêu hay đáng sợ, bạn không để ý, bạn kéo dài thời gian trên cõi đời này bằng ăn ngủ đi lại bởi vì bạn có còn yêu thương mong muốn gì nữa đâu…

Thế thì trong bất kỳ hoàn cảnh nào, bất kỳ bi kịch nào, bạn cũng không được dừng yêu. Yêu gì cũng được, một người, một vật, một tôn giáo, một công việc, không có cái nào xứng đáng hơn cái nào. “Trái tim biết rõ nơi nó muốn trú ngụ”, đây không phải là phát biểu của tôi, nó thuộc về Steve Jobs.

Hãy học yêu việc mình làm, sản phẩm mình tạo ra, đứa con mình sinh thành, người mình gửi trao niềm tin. Bạn phải yêu, giá nào cũng phải yêu và bảo vệ, bởi nếu không, bạn mong gì người khác yêu nổi bạn và những gì thuộc về bạn? Khi bạn cất tiếng hát mà chính bạn còn chán nó, còn thấy mặc cảm vì giọng mình, thì ai sẽ là người yêu thích giọng hát ấy đây? Khi bạn không có một kỷ niệm nào để gìn giữ và trân trọng, thì ai sẽ là người trân trọng bạn, giữ bạn trong đám rối ký ức của họ?

                  (Trích Thức ăn cho quả tim, Quốc Bảo, Cuốn sổ trắng, NXB Hội nhà văn, 2015, tr. 232)