Chức năng python không có

Nhưng cách này bao gồm cả dấu

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
5. Để hiển thị ký tự ra màn hình không có dấu
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
5 ta đã biết sử dụng chức năng in

Nhưng chính xác thì print is what which rein ra been. Tại sao không phải viết viết ra là có hạn?

Hàm là gì?

Để xem gõ

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
7 mà không có
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
0 thì kết quả sao nhé

>>> print

>>>

Python return with information in the sign

Như vậy, print là một hàm được xây dựng sẵn trong Python. Hàm sẽ làm một điều gì đó **khi được gọi ** bằng cách nhập tên của chúng cùng dấu trích đơn

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
1. Party in a command command, can add variable to. Trong hàm
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
2 thì hàm là
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
7 và nó nhận một biến đó là
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
4

Đơn giản là chức năng làm một điều gì đó khi được gọi. Chức năng chạy ngay lập tức khi được gọi, ký tự đó được hiển thị ngay trên màn hình khi ta gọi

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
2

Giá trị trả về - Hàm trả về giá trị

Một chức năng khác ta đã biết trong phần trước là input[]. Ta gán là name = input[“Nhap ten. “]. At here,

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
6 is function and “Nhap ten. “ is variable. Sau đó, biến này được hiển thị trong màn hình. Người dùng nhập dữ liệu vào, và tên được gán bằng dữ liệu nhập vào. Nhưng chính xác là dữ liệu đó từ đâu ra?

Giải thích

  • Vế phải
    >>> greeting = print['hello']
    hello
    >>> print[gretting]       
    None
    >>>
    
    7 được thực hiện ngay từ đầu. Nó gọi hàm nhập liệu với biến được đưa vào là “Nhap ten. “
  • Hàm chạy và hiện dòng chữ “Nhap ten. “, after that wait to accept the user value in into
  • Hàm trả về [return] một chuỗi giá trị và giá trị đó được gán vào tên biến. Sau đó, mỗi lần gọi tên biến, ta sẽ chỉ tới giá trị đó, chứ không phải là chạy lại chức năng. Nếu nhập vào Marry không đúng, tên đó sẽ được gắn vào giống như name = “Marry”, giống như là thay thế đoạn gọi hàm đó với giá trị hàm trả về [trả về]

Ta will try other field is

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
8

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>

Do đó

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
8 gán
>>> print

>>>
10 về giá trị Không có. Không có giá trị nào có thể là trạng thái rỗng của biến đó. Nó giống như là không có giá trị gì cả. Có thể giờ nó hơi vô dụng nhưng sau này sẽ cần đến sau. Còn ở đây, hàm in trả về Không có. Tất cả các chức năng đều phải trả về một cái gì đó, và in trả về Không có gì vì nó không cần phải trả về cả những gì. Như vậy, ta có thể tưởng tượng phải là Không có gì thay vì
>>> print

>>>
11, cho phép gắn kết là
>>> print

>>>
12

Do đó giá trị trả về là giá trị được trả về khi gọi một hàm. Khi ta gọi hàm, Python “thay”

>>> print

>>>
13 bằng giá trị được trả về

Gọi hàm mà không gán vào bất kỳ biến nào [ví dụ như

>>> print

>>>
11 thay vì
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
8] đơn giản là bỏ giá trị đó đi. Dấu nhắc
>>> print

>>>
16 sẽ không hiển thị giá trị trả về vì đó là Không có. Tất nhiên,
>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
8 khá vô dụng so với
>>> print

>>>
11 vì print luôn trả về Không có và ta có thể tự gán mà chẳng cần phải in

Ta cũng có thể tự tạo chức năng theo ý muốn để sử dụng. Đây là một hàm tính tổng 2 số đơn giản. Ta khai báo tên hàm là tổng, có 2 biến đưa vào là a và b. Sau đó, ta return a+b value is total 2 number. Ta có thể chạy thử chức năng bằng cách gọi

>>> print

>>>
19

>>> print

>>>
1

Tuy nhiên, ta sẽ tìm hiểu sâu hơn về chức năng khai báo trong một bài tiếp theo thay vì bài này

In

Trong một dòng trống bằng cách gọi print[] với không có giá trị nào là đối số [biến đưa vào hàm] được khai báo

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
20 đại diện cho ký tự xuống dòng. Trong ký tự đó sẽ xuống dòng, giống như bạn đã nhập Enter xuống dòng trong Word vậy

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
2

Nếu muốn in một gạch chéo

>>> greeting = print['hello']
hello
>>> print[gretting]       
None
>>>
21, ta phải nhập nó 2 lần. Như ở dưới đây, nó đã được gạch chéo và ký tự n

Chủ Đề