Người dưng ngược lối nghĩa là gì

Cô gọi 2 người con trai ấy là Người yêu cũ và Người dưng ngược lối. Nói cô xấu xa, cô thay lòng đổi dạ cũng đúng. Người yêu cũ, anh ấy yêu cô rất nhiều, làm tất cả mọi thứ vì cô, ấy mà cô lại đi chờ đợi 1 Người dưng, một người cô chỉ vừa mới quen biết, chỉ khen cô vài lần và nói thích cô

Chúng ta giờ đây... Có duyên nhưng chẳng có phận.. Chung đường nhưng ngược lối đi... Thôi thì chào nhau một tiếng chia ly... Để khi ngoảnh lại... Là người dưng mất rồi...

Cô chưa bao giờ nghĩ và sẽ không bao giờ làm người thứ ba. Nhưng cô vẫn thấy hận anh, ngay khi đối diện với anh cô vẫn không thể tỏ ra như bình thường được. Cô bỏ cuộc nhưng đâu đó cô vẫn hi vọng một ngày nào đó, Người dưng sẽ quay về bên cô, một điều quá viễn vông.

Có những lúc, em cứ nghĩ cùng nhau trải qua bao vui buồn sóng gió thì sẽ hiểu nhau và yêu nhau hơn.

Nhưng không, em đã không nhận ra rằng, ngay từ giây phút quay lưng đi hôm ấy, chúng ta vốn đã là người dưng ngược lối rồi..

Giọt nước mắt E rơi chẳng ai lau hộ.

- Bao nhiêu đau khổ chịu đựng luôn là E ..

- Đừng làm E cười...

- Ðể rồi E phải khóc ...

- Đừng để E hạnh phúc rồi lại bỏ rơi E....

- Người dưng thôi !

- Là gì đâu mà E phải nhớ ?

- Ngang cuộc đời thoáng đến lại thoáng đi ...

- Đặt mình vào E đi ...

- Để biết E giờ như thế nào ...

- Thử khóc vì E một lần đi ...

- Để biết nước mắt mặn đắng ra sao …

  • Những Stt đau lòng Chúng ta giờ đây chỉ là hai người dưng…

Chúng ta đều đã từng là người cũ của nhau, đã có chung những tháng ngày hạnh phúc. Chúng ta tặng nhau những món quà, cho nhau những dòng tin nhắn yêu thương. Nếu một ngày lục lại thứ gì đó của nhau, đừng cố đưa nó trở về với chủ cũ. Quá khứ thì hãy cứ để nó ngủ yên. Đánh thức nó cũng chỉ là vô nghĩa.

Hãy cứ đi thôi. Chúng ta đang ở trên một chuyến tàu tốc hành. Em và anh cứ lao mãi, kẻ trước người sau, hoặc kẻ ở chuyến này kẻ ở chuyến kia. Và chẳng bao giờ có cơ hội lựa chọn lại.

Ai cũng sẽ phải sống riêng mình, những điều đã qua rồi sẽ trở thành kỷ niệm. Những người lướt qua đời nhau rồi đi mãi, như những người dưng ngược lối bước qua nhau trên con phố đông dài.

Cuộc đời này có muôn ngàn lối rẽ, có rất nhiều việc mà bản thân của chúng ta không thể biết trước được như việc tình cảm của một người theo thời gian đã nhạt phai. 

Dù đã từng là người yêu, dù có từng coi nhau là tất cả thì khi buông tay cũng đã trở thành những người lạ không hơn, người lạ có cùng một đoạn hồi ức chung, người lạ đã cùng đi qua một quãng thời thanh xuân tươi đẹp, người lạ bây giờ chỉ có thể gọi nhau trong ký ức, chỉ có vậy thôi.

Em sẽ không cám ơn vì đã chia tay anh đâu vì những gì em có ngày nay là do em phấn đấu. Em cũng sẽ không nói dối là bây giờ em coi anh như bạn bởi em nghĩ em không làm được điều đó.người lạ từng quen. Nếu vô tình gặp nhau trên đường, thì người dưng ngược lối, Anh nhé!!!!

Chẳng cần biết mình đã yêu thương ra sao, đã cố gắng thế nào, chỉ biết khi gió mùa sang, ngoảnh lại đã không còn nhau bên cạnh, mình thành người dưng tự lúc nào?

Gió đông về rồi, em nhớ anh quá anh à. Nhưng nhớ thương bây giờ muộn quá phải không, khi mình đã thành hai người dưng ngược lối...

Chỉ là đôi khi em vẫn tự hỏi lòng: Có khi nào trên đường đời trăm ngả, em và anh vô tình bước ngang qua nhau? Như những NGƯỜI DƯNG NGƯỢC LỐI...

Có những người đi qua cuộc đời chúng ta, để lại một ánh mắt, một nỗi nhớ hay cũng có thể là cả một trời yêu thương. Nhưng chỉ cần hững hờ một giây thì cũng tưởng chừng như chưa từng có gì.

Yêu nhau say đắm bao nhiêu, lúc vô tình lại càng thấy đáng sợ bấy nhiêu. Có một người từng là tất cả, quay lưng một cái bỗng nhiên thành người dưng qua đường. Em không hiểu trái tim anh làm bằng gì, mà có thể lạnh đến vậy?

Đúng là chia tay xong sẽ rất khó để đối diện với người còn lại, nhưng không nhất thiết phải trở thành người dưng. Hoặc cũng có thể do anh không muốn vướng bận gì?

Trước khi gặp nhau đôi ta là hai kẻ xa lạ, không biết đến sự tồn tại của đối phương. Có lẽ do duyên số để em được gặp anh, và cho chúng ta yêu nhau nhiều như vậy. Chỉ tiếc sau đó lại trở thành người dưng, đúng như chưa từng quen biết.

Sau này nếu có gặp lại, em nghĩ mình cũng sẽ mạnh mẽ mà bước qua anh, không một câu hỏi thăm, không một lời chào hỏi. Vì em cũng nghĩ giống anh “người lạ đến cuối cùng vẫn là người dưng". 

  • Những dòng Stt buồn Chia tay rồi chúng ta không thể làm bạn

Bây giờ chúng mình vẫn phải yêu nhưng không phải là yêu nhau mà là yêu một người khác. Sau tất cả anh và em cũng chỉ là người dưng ngược lối, là người lạ trong danh bạ của nhau. Tạm biệt anh - thanh xuân vụn vỡ!

Lời kết: "Cuộc đời là thế quen nhau rồi quên. Phút vui ngày xưa sao nay buồn tênh?

Vì người chẳng muốn kiên tâm gần bên. Chúng ta đã không vì nhau cố gắng.

Lòng người giờ giá băng hơn mùa đông. Những ân tình xưa xem như bằng không.

Lạnh lùng mình bước qua như người dưng. Chúng ta giờ đây chỉ là một chuyện đã từng." Đúng vậy, chuyện đã từng là chuyện của quá khứ, dù có đã từng yêu thương mặn nồng giờ cũng thành 2 người dưng ngược lối trong phần đời còn lại. 

blogradio.vn - “Khi yêu thì người ta sẽ tìm cách, khi hết yêu người ta sẽ tìm lý do”, và đúng như thế, anh cũng từng tìm đủ mọi cách để được ở bên em để rồi hôm nay anh tìm mọi lý do để không kề cạnh lúc em buồn từ lúc đó em đã dặn lòng sẽ không khóc, tập chấp nhận những ngày không có anh bên, tập chấp nhận ngày xa anh mãi mãi, tập đi một mình dù đôi lần lòng thấy tổn thương.

***

Đôi lúc em tự hỏi, tình yêu sẽ đo bằng độ dài ngắn của những năm tháng bên nhau hay bằng đoạn đường thăng trầm của hai người trải qua chừng ấy thời gian? Em không biết nữa, thanh xuân của một người có phải là quá ngắn đối với người dành hết tình cảm cho đối phương hay nó quá dài đối với người cố gắng gượng mối quan hệ yêu đương chỉ vì lòng thương xót. Đối với em người đồng ý chia tay không phải là vì họ hết yêu, đôi lúc chấp nhận chia tay nhẹ nhàng để giải thoát cho những ngày không còn tiếng cười như trước nữa, chẳng ai có thể níu giữ tình yêu bằng lòng thương hại được mãi, đôi lúc phải tập mỉm cười chấp nhận mà quay đi. Và em đã làm như thế khi anh và em chia tay...

Em còn nhớ ngày xa anh có cơn mưa ngoài thềm, lòng em buồn nhưng em biết anh cũng chẳng sướng vui. Đâu ai muốn tình mình vào đoạn kết đâu anh nhỉ, chỉ là yêu thương không còn trọn vẹn như trước nên thì thôi mình chấp nhận dừng chân. Em không khóc như những lần mình giận nhau nữa, ngay lúc này em cần phải mạnh mẽ để rời xa anh, rời xa trái tim của người con trai không thuộc về mình nữa, vì em sợ nước mắt làm lòng anh thấy thương hại. Em không chấp nhận yêu trong sự giả dối nên cũng đã chuẩn bị rời xa anh từ rất lâu rồi. Có thể là từ những ngày anh không còn nhắn tin cho em vào mỗi sáng, là từ lúc anh nói bận lắm không thể đến bên em, hay là ngày anh nói trời đang mưa không thể gặp được. Lúc đó em mới hiểu được câu: “Khi yêu thì người ta sẽ tìm cách, khi hết yêu người ta sẽ tìm lý do”, và đúng như thế, anh cũng từng tìm đủ mọi cách để được ở bên em để rồi hôm nay anh tìm mọi lý do để không kề cạnh lúc em buồn từ lúc đó em đã dặn lòng sẽ không khóc, tập chấp nhận những ngày không có anh bên, tập chấp nhận ngày xa anh mãi mãi, tập đi một mình dù đôi lần lòng thấy tổn thương.

Thanh xuân của em đã dành để yêu một người, người em từng nghĩ là lẽ sống, là định mệnh, là người cuối cùng của cuộc đời mình. Để rồi hôm nay ngồi đây và nghĩ lại em không biết có nên tiếc hoài những ngày tháng thanh xuân mình đã bỏ lỡ vì một người như thế? Em không biết nên vui hay nên buồn, nên quên hay nên hoài niệm, nên tiếc nuối hay nên rời xa đoạn đường mình từng đi với nhau nữa.

Và rồi gặp lại anh trong một dịp tình cờ đến khó tin ở cái thành phố rộng lớn này. Em không biết nên vui hay nên buồn, nên lại chào hỏi hay nên quay lưng đi, em không biết nên làm thế nào ở cái hoàn cảnh ấy. Anh nói anh còn thương em, còn yêu em, còn nghĩ về em mỗi lúc anh buồn, lòng em thấy bồi hồi đến lạ, quay lại hay là rời xa? Em không biết nữa, với một người giờ chỉ là hai chữ đã từng thì liệu anh và em có thể nào làm mới hoàn toàn tình yêu như khi mới quen hay rồi cũng đi vào ngõ cụt của hai chữ ngộ nhận.

Em sợ cảm giác khi biết mình là người hoài niệm để khi gặp lại anh thấy tiếc thương, cũng như em khi còn nhỏ khi vô tình đánh mất thứ đồ chơi mình từng thích, vô tình tìm lại được nó trong một đống lộn xộn cũ kỹ ở góc nào đó. Em không đủ can đảm để cho em thêm một cơ hội, không đủ bản lĩnh để bắt đầu từ hai chữ đã từng, người cũ thì mãi mãi là người cũ, quay lại lần nữa chưa chắc đã là người mới. Em đã tập bước đi một mình mà không có anh bên cạnh thì giờ em cũng sẽ làm thế. Đoạn đường phía trước sẽ chỉ mình em bước đi. Cuối cùng là người dưng ngược lối trong hàng vạn người ngoài kia mà thôi, và anh cũng thế!

© Nguyễn Việt Lực – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Gặp người không đúng lúc

Video liên quan

Chủ Đề