Tại sao bị thất nghiệp

Có nhiều nguyên nhân làm cho cách cửa vào đời của các bạn trẻ ngày càng bị thu hẹp: điều kiện tuyển dụng ngày càng cao, chỗ làm ít mà người tìm việc thì nhiều, môi trường cạnh tranh ngày càng quyết liệt... Tuy nhiên, còn có những nguyên nhân chủ quan về phía sinh viên - trong đó có hai nguyên nhân chính tạo nên những "rào cản" nhất định khiến cho cách cửa ấy "đã hẹp lại càng hẹp hơn".

Kén việc

Đây là tâm lý khá phổ biến của nhiều bạn trẻ hiện nay, kể cả những cô, cậu cử tương lai, hiện còn đang ngồi nghế giảng đường. "Đó không phải là việc của tôi" - H. thường trả lời như thế khi có ai đó, đề cập đến những việc làm thêm như: chạy bàn, tiếp thị, bán hàng...

Dù là làm thêm, H. Cũng nhất định phải làm những việc sao cho "xứng đáng" với "mác" sinh viên của mình như phiên dịch, hướng dẫn viên du lịch.... Cô còn tuyên bố: Thà chịu thất nghiệp chứ quyết không thèm làm việc trái nghề!.

Ai cũng biết và buồn cho tình trạng thừa thầy thiếu thợ hiện nay. Do vậy, nếu cứ cố công tìm một việc làm phù hợp theo đúng ngành nghề đã chọn thì e khó có được việc làm và thoát khỏi tiếng ăn bám gia đình.

Trong điều kiện thị trường lao động khó khăn, việc làm trái nghề chưa phù hợp với mong muốn, ý thích cũng là cách để bạn tích lũy kinh nghiệm. Kinh nghiệm mà các nhà tuyển dụng yêu cầu không chỉ thuộc về lĩnh vực chuyên môn, đó còn là những kỹ năng tổ chức, khả năng làm việc độc lập, những mối quan hệ xã hội, vốn sống, kỹ năng giao tiếp...

Lời khuyên của các nhà tuyển dụng là: Nên coi mình là người phải xin và làm bất cứ việc gì. Hãy biết tạm quên những gì đã học cũng như tạm bằng lòng trong một thời gian và cần nhìn vào thực tế một chút.

Học không đi đôi với hành

Sinh viên mới ra trường thường hay bị sốc bởi từ những kiến thức học ở trường đến thực tế công việc là một khoảng cách khá xa. Điều này đặc biệt đúng với những nghành khoa học xã hội và nhân văn. Có khá nhiều sinh viên báo chí trong suốt 4 năm ở đại học, thậm chí sau khi ra trường vẫn không thể viết được một bài đàng hoàng để có thể đăng báo.

Có không ít sinh viên khoa văn hơn 3 năm đại học chưa hề bước chân vào thư viện hoặc chưa đọc xong một tác phẩm trọn vẹn mà giảng viên yêu cầu. Đến khi thi mới nháo nhào ôm đề cương mà tụng và thi như một cách trả nợ cho thầy. Nếu cứ học để thi, thi để đậu, để có bằng cấp, để tìm việc làm thì cho dù may mắn tìm được việc phù hợp bạn cũng khó duy trì công việc được lâu.

Không ít bạn học giỏi để bảo đảm thành tích, để làm vui lòng bố mẹ thì sau khi ra trường sẽ phải chịu thêm nhiều áp lực. Tại sao bạn không học vì mình, vì công việc tương lai hay vì một mục đích nào đó đã được xác định trước?

Không thể phủ nhận rằng tốt nghiệp với tấm bằng khá giỏi, thì cơ hội xin được việc sẽ cao hơn. Tuy nhiên, thực tế lại cho thấy: không hiếm nhũng bạn học rất giỏi, đạt nhiều thành tích trong trường, nhưng khi vào đời có khi không bằng những bạn có học lực trung bình.

Có thể một phần do phương pháp dạy ở trường thiên về lý thuyết hơn, khiến sinh viên không có nhiều cơ hội được va chạm với thực tế. Tuy nhiên yếu tố quyết định vẫn là ở mỗi người.

Học đi đôi với hành, biết áp dụng những kiến thức đã học vào thực tế ngay từ khi còn ở giảng đường cũng là cách tích lũy kinh nghiệm để sinh viên có thể dễ dàng hội nhập và thích ứng với môi trường làm việc sau khi tốt nghiệp.

Sinh viên là những người trẻ đầy nhiệt huyết, khát khao được thể hiện mình, được cống hiến cho xã hội. Hơn thế nữa, họ là những người luôn tự tin, năng động, sáng tạo... Cánh cửa và đời sẽ luôn rộng mở đối với những ai biết tận dụng, phát huy những ưu điểm đó của mình.

[Theo Phụ nữ]

Chủ Đề