Vợ yêu vô giá: chọc nhầm tổng giám đốc vô tình

Trọng sinh cô vợ vô giá

16 Aug 2014 ·

1có.vn 1lì.vn 1nà.vn 1sẹo.vn 1yên.vn 1đô.vn 1đến.vn 2nà.vn 2nè.vn 2yêu.vn 2àh.vn 2đen.vn 3òh.vn 3đó.vn bài-tập.vn bào.vn béo.vn bóc.vn bún-bò.vn bún-đậu.vn bước.vn bắp.vn bị.vn bồn.vn chiên.vn chú.vn chăm-học.vn chọc-nè.vn chồng-yêu.vn con-yêu.vn cái-này.vn còn-không.vn còn-nhé.vn cơn.vn cười-nè.vn cồm.vn cờm.vn dừng.vn ghê-chưa.vn giao-hàng.vn giảm-giá.vn gầy.vn hay-chưa.vn hay-nè.vn hay-vãi.vn hài-nè.vn hầy.vn học-bài.vn học-sinh.vn in-ảnh.vn luộc.vn làm-seo.vn lòl.vn lớp12.vn lớp9.vn muỗi.vn máy-tính.vn mía.vn mẹ-ơi.vn nhìn.vn năm-2022.vn phục.vn quá-vui.vn quên.vn rất-hay.vn rứa.vn sale-mạnh.vn seo-nhở.vn seonhé.vn seotốt.vn sinh-viên.vn suất-sắc.vn sào.vn sách-giải.vn sách-mới.vn sướng.vn sức.vn thái-dúi.vn thái-off.vn thái-on.vn thính-thơm.vn truyện-mới.vn truyện-nè.vn truyện-text.vn trỏ.vn tầm.vn từ-khoá.vn từ-thiện.vn từ-điển.vn vui-nè.vn ví-da.vn vậy.vn vẹt.vn vệt.vn xàmvn.vn xìn.vn yêu-anh.vn yêu-con.vn yêu-thái.vn yêu-trẻ.vn điện-thoại.vn đánh.vn đầy.vn đắng.vn đợi.vn thèm xôi, stt hài, hay lắm, code mới, chớp, bơ bắp

Đánh giá: 7.8/10 từ 423 lượt

Cô là cô gái vô giá, cái giá của cô để người khác tìm được cũng thiệt là đắt nha. Một truyện ngôn tình hiện đại hay kể về cô gái làm cho Tổng tài như hắn đầu tư không ít tâm phế. Sau một đêm triền miên, cô rời đi, hắn dùng bảng quảng cáo lớn nhất thành phố, giăng biểu ngữ đầy đường ra giá trên trời tìm về...

Quảng cáo đến toàn dân như vậy làm cho cô không thể không xuất hiện…… Cô tức giận hỏi hắn: “Anh muốn làm cái gì?” Hắn vô tình tàn nhẫn: “Đêm hôm đó, cô có mang cốt nhục của tôi không?” Nhìn thấy hai tròng mắt lạnh lẻo của hắn, cô quyết đoán trả lời… “Không có…”

“Cô tốt nhất không nên gạt tôi, bởi vì, cô gánh vác không nổi cơn tức giận của tôi.” Sáu năm sau! Cô thành diễn viên được hoan nghênh nhất tại đêm trao giải Kim Mã, mang theo cô con gái cưng âu yếm đi lên nhận giải, cùng con gái ngọt ngào chụp ảnh chung trước người xem cả nước… Hắn ngồi ở trước TV, sắc mặt ngưng trọng, cô gái, cô chọc không đúng người rồi… Xem ra cô đúng là Vợ trước giá trên trời của Tổng giám đốc lá gan mới lớn vậy...

Đánh giá: 7.6/10 từ 580 lượt

Thể loại: Ngôn tình

“Cái gì? Cởi quần? ý anh là gì?”

“Cố ý làm bác sỹ nam khoa, anh tạo điều kiện cho em thực tập.”

“Đây là bệnh viện, anh đừng thế mà! đợi em về nhà rồi chúng ta...”

“Rồi như thế nào?

” Anh kéo cô vào trong ngực, cười mờ ám hỏi: “XXOO?”

Cô đẩy anh ra rồi kêu lớn: "Mời người kế tiếp"

“Lịch hẹn của em hôm nay đều là của anh!”

“Được, em thành toàn cho anh, đi theo em!”

Cô cười giảo hoạt, đưa anh vào phòng toàn máy móc nhập khẩu từ Đức kia... Qúa trình quá kịch liệt, cô không còn mặt mũi đi làm ở bệnh viện nữa.

“Đừng tức giận, vợ à. Không phải chỉ là một cái máy sao, anh sẽ đền.” 

Một tai nạn dẫn đến một tình yêu, từ một tổng giám đốc quyền lực lại biến thành kẻ thê nô. Câu chuyện tình yêu của họ diễn ra như thế nào. Mời các bạn đón đọc.

Chương 1: Tiểu tam khiêu khích [1]

Quán cafe Earl.

Bụp, một tờ giấy kiểm tra của bệnh viện nào đó ở thành phố S đập xuống bàn.

Đôi con ngươi của Lạc An Ninh co rút lại, cô có chút lúng túng, sau đó tao nhã bưng cà phê ở phía trước lên, nhấp một ngụm, đôi mắt đẹp long lanh nhìn người phụ nữ ngạo mạn ở phía trước.

Lý Vi thận trọng lấy tay che đi chiếc bụng chưa lộ rõ của mình, đắc ý nhìn cô kiêu ngạo nói: “Tôi mang thai đứa con của anh Vinh, cô ngồi ở vị trí mợ Vinh đã đủ lâu rồi, bây giờ cũng nên nhường lại vị trí đó cho người nên ngồi vào mới đúng chứ.”

“Cô muốn thay thế tôi?” Lạc An Ninh cười nhạt. Khuôn mặt quốc sắc thiên hương vô cùng bình tĩnh, không thể nhìn ra được cảm xúc của cô.

“Nếu cô biết điều thì không cần tôi nói cô cũng biết nên phải làm gì.”

Bộ dạng lên mặt dạy người của Lý Vi khiến Lạc An Ninh buồn cười.

Bây giờ cô ta đang muốn khiêu khích cô, lấy đứa trẻ ép cô phải rút lui?

Thật không biết nên nói cô ta ngây thơ hay ngu ngốc!

Lẽ nào cô ta không biết hôn nhân của cô và Vinh Viêm là do ông cụ Vinh tác thành sao, kể cả Vinh Viêm cũng không dám chống lại ông cụ Vinh cơ mà.

Sắc mặt của Lạc An Ninh không hề thay đổi, cô thoải mái nhấp một ngụm café. Lúc này mới từ từ lấy một tấm thẻ trong chiếc túi bạch kim kiểu dáng mới nhất ra, đẩy tới trước mặt cô ta: “Cầm lấy đi, mua ít thuốc bổ mà bồi bổ cơ thể, tốt nhất là thay cậu chủ Vinh sinh thật nhiều con vào, chẳng phải là mẹ có vinh hiển nhờ con hay sao?”

Lý Vi nghĩ tới Lạc An Ninh biết tin này ngay lập tức sẽ có hàng nghìn phản ứng, nhưng không ngờ cô lại bình tĩnh như thế, không khỏi nghi ngờ nhìn cô: “Tôi mang thai rồi, cô không tức giận sao?|

“Nếu tôi tức giận mà có thể khiến đứa bé trong bụng cô biến mất, vậy thì, tôi tức giận.”

Ra khỏi quán cafe, ánh nắng chói chang xuyên thẳng khiến cô không thể mở nổi mắt, rõ ràng đang là mùa hè sao cô lại cảm thấy lạnh gáy thế nhỉ?

Hai năm trước, đám cưới thế kỷ chấn động cả đất nước, không ai biết, không ai hiểu thái tử gia của Quốc tế Bách Nạp đã bỏ ra một khoản tiền trên trời đồ sính lễ để đón rước Lạc An Ninh.

Đám cưới đỉnh cao này khiến nhiều người ghen tị, nhưng cũng chẳng có ai biết đằng sau cuộc hôn nhân ngất trời này lại là giao dịch không chính đáng?

Đúng vậy, hôn nhân của cô và Vinh Viêm chỉ là một cuộc giao dịch.

Ngay từ lúc bắt đầu cô đã biết đây là cuộc hôn nhân không có tình yêu, đợi sự việc chín muồi kết thúc, bất kỳ ai trong bọn họ đều có thể đưa ra đề nghị li hôn.

Vinh Viêm, là chồng hợp pháp của cô, nghe nói anh có thói quen ưa sạch sẽ tới biến thái, trong vòng ba mét không cho phép phụ nữ lại gần.

Chính vì điều này, cô đoán sau khi kết hôn cô sẽ không bị anh cắm sừng, cho nên mới nghe theo ý của ông Viêm mà kết hôn.

Không ngờ, tên khốn kia lại làm một kẻ thứ ba mang bầu!

Thật là quá sỉ nhục người khác rồi!

Quay trở lại biệt thự, vừa vào tới cửa, thím Lý quản gia đã đi tới, cười nói: “Mợ chủ, vừa rồi trợ lý Hứa có gọi điện về, nói tối nay cậu Vinh sẽ về nhà ăn cơm. Mau mau mau, cô mau đi trang điểm một chút đi, tranh thủ để tối này cậu Vinh ở lại.”

Kết hôn hai năm, cô chỉ gặp Vinh Viêm có vài lần, có thể đếm được trên đầu ngón tay, chẳng trách thím Lý cứ sốt ruột thay cô.

Nhưng, thím Lý coi cô là cái gì vậy, phi tần thời cổ đại mong chờ được hoàng thượng ân sủng sao?

Lạc An Ninh cô không mất giá thế đâu!

Lạc An Ninh đau đầu vỗ trán: “Thím Lý, tôi biết rồi. Thím bận việc của thím đi, tôi lên lầu nghỉ một lát.”

Thím Lý cười vỗ võ tay của cô, sau đó xoay người đi vào trong bếp bảo đầu bếp làm việc của mình. Lạc An Ninh lên lầu thì gọi điện thoại cho Lục Mặc Mặc.

…..

Video liên quan

Chủ Đề