Cách rủ người yêu cũ đi chơi

Nhắm mắt lại, ngã vào ký ức

Một tháng sau khi chia tay anh, đôi lúc tôi vẫn thấy mọi sức lực rời bỏ mình khi vô tình đi ngang những quán cà phê cả hai từng hẹn hò. Sau anh, tôi nói chuyện với vài người chỉ để thấy rằng mình còn chả buồn “seen” họ. Tôi vẫn không thể hiểu được lý do đằng sau câu nói của anh hôm đó: “Chúng mình hãy vẫn làm bạn nhé.”

Là lần đầu tiên chia tay mà không phải gào vào mặt nhau, tôi cảm thấy giây phút đó có chút nhẹ nhàng hơn. Không hợp yêu nhau thì làm bạn, chẳng sao cả. Dù gì cả hai cũng có nhiều vấn đề cần tự mình giải quyết. Nên khi lôi người kia vào cuộc chỉ như buộc thêm một hòn đá vào chân ở giữa biển khơi.

Những dòng tin nhắn sau đó chỉ là những câu hỏi han chán ngắt. Đôi lúc tôi muốn được nghe một câu hỏi thăm ân cần, một cái ôm khi vô tình thốt lên lời than thở rằng ngày hôm nay quá dài. Hai năm quen nhau, có những lúc tôi và anh tưởng như đã hoà làm một, chỉ ngồi lặng cũng biết người kia nghĩ gì. Và còn gì tuyệt vời hơn khi hai linh hồn đang giao hoan trong lúc hai cơ thể không còn một khoảng cách nào?

Tôi luôn muốn tìm lại trạng thái trống rỗng trong trí óc khi đắm chìm trong sự mãnh liệt của tình dục. Và thế, lần đầu nghe anh bảo nhớ tôi, cơ thể tôi run lên vì linh cảm mình sắp được sống lại tất cả những cảm giác đó.

Hai vỏ kén rơi chồng lên nhau

Tôi gọi ngay cho anh, dĩ nhiên, vì chúng tôi là bạn mà, đúng không? Tiếng “A lô” của anh ấm nhè nhẹ. Nó đánh thức mọi mạch máu đang ngủ đông trong tôi. Nửa tiếng sau, tôi đã đến trước nhà anh. Hai đứa nhìn nhau không nói gì, nhưng lần này tôi không biết anh đang nghĩ gì đằng sau đôi mắt khó hiểu đó.

Chúng tôi nằm ôm nhau trên chiếc giường bao lần ướt đẫm mồ hôi, nhưng giờ tôi chỉ thấy lạnh lẽo khi nằm trên đó.

Như thấy sự lo lắng, bồn chồn trong mắt tôi, anh chủ động hôn rồi cởi áo mình. Tôi nhìn anh với bờ môi hở nhẹ, không biết phải nói gì. Rồi anh ôm tôi: “Anh nhớ em.” Tôi đáp trong cơn bần thần: “Em cũng vậy.”

Thế mà suốt cuộc làm tình, tôi còn chẳng thể ôm anh bởi chẳng thể hiểu được hai chúng tôi đang là gì của nhau: là người yêu, hay là tình một đêm. Nhưng dù là gì, tôi chỉ thấy trống rỗng, còn tệ hơn một buổi “trả bài.”

Tay tôi hôm đó chỉ dùng để tự trèo lên đỉnh.

Khi một người làm tình lại với người yêu cũ, động cơ thường là 1 trong 3: họ muốn cứu vãn mối quan hệ, họ theo đuổi tư tưởng khoái lạc, hoặc họ bồn chồn do mâu thuẫn trong nội tâm, không rõ cảm xúc của mình với đối phương là gì.

Với hai động cơ đầu, việc làm tình lại với người yêu cũ sẽ tạo ra hưng phấn trong cuộc yêu, và người trong cuộc sẽ cảm thấy bản thân được hưởng một lợi ích về mặt tình dục hoặc tinh thần. Các nhà nghiên cứu gọi đây là “fiery limbo,” ám chỉ trạng thái những người tình cũ vẫn còn ham muốn xác thịt ở nhau, dù họ không còn ở bên cạnh nhau.

Đối với người đã có sẵn mâu thuẫn trong nội tâm, họ vốn đã không thể “tiêu hoá” xúc cảm của mình trước đó, và họ sẽ “cứng đơ” trong cuộc yêu. Đó là trường hợp của tôi.

Cả hai quay lưng về nhau và tự mặc lại đồ. Sau đó chúng tôi ngồi trên giường hỏi nhau vài câu xã giao, cứ làm ra vẻ mình đang ổn. Tôi thấy có một nỗi nhớ trào ra từ mắt anh, và tôi hiểu, nỗi nhớ đó không dành cho mình.

Anh lúc đó như một cậu bé đã làm mọi thứ mà không có cái nó muốn: cảm giác thân thuộc như xưa khi cả hai cảm tưởng như hoà làm một. Còn tôi thì thấy như đang nhìn chính mình trong gương.

Tôi gượng cười, xin kiếu ra về trước vì “việc bận.” Anh ậm ừ tiễn tôi ra cổng nhà. Trên đường về, tôi nghiệm ra một sự thật mà mình luôn muốn chối bỏ: Tôi và anh sẽ không bao giờ tìm lại được cảm giác như xưa. Tôi đối diện sự thật rằng cả hai sẽ không thể quay lại, nhất là khi câu chia tay được nói ra và nhận lấy dễ dàng như thế.

Nhìn lại hôm đó, tôi thấy bản thân chỉ đang tìm cách khoả lấp vết thương lòng mà lúc đó bản thân mình chưa thể chấp nhận. Tôi không biết mình chỉ muốn tìm một cơ hội thứ hai cho hai đứa, hay bản thân chỉ bồn chồn vì không biết mình còn yêu được ai nữa sau cú sốc chia tay.

Anh và tôi đều tìm nhau của ngày xưa, nhưng hai con người ấy đã chết cùng câu chia tay hôm đó. Lòng tôi vọng lại một nỗi trống trải, mà cuộc làm tình lại cùng anh không thể lấp đầy.

Tìm lại tình yêu từ trong cuộc sống

Hai chúng tôi không nhắn tin cho nhau từ hôm đó. Tôi đoán rằng anh cũng đang như tôi: bối rối, xấu hổ, dằn vặt, tiếc nuối đan xen nhau thành mối tơ vò. Tôi không biết phải làm thế nào để có thể cảm nhận lại được tình yêu như ngày trước, trong khi vết thương lòng vẫn còn mưng mủ. Nhưng nếu có một liều thuốc chữa lành nào tốt hơn thời gian, thì đó là một người bạn biết lắng nghe.

“Mày khát khao một tình yêu, nhưng thực tế thì mày không thể tìm thấy nó trong những thứ không còn tồn tại trong cuộc sống nữa.”

Tôi tua lại một loạt những kỉ niệm khi chúng tôi còn là một cặp, rồi đẩy nó vào ngăn sâu nhất trong ký ức . Hoá ra điều tôi cần không phải là làm tình cùng anh, hay cùng ai, mà là sự dũng cảm. Dũng cảm để đóng cuốn sách đó lại, để cho phép mình đọc và cảm thấu tiếp những cuốn khác. Và dũng cảm để cho phép yêu một người mà không so đo với cuộc yêu trước đó.

Có những người sẽ quay lại với nhau sau khi làm tình cùng người yêu (xém) cũ, cũng có những cuộc chia tay là đoạn tuyệt. Mỗi người trong từng mối quan hệ khác nhau đều có cách để vượt qua tổn thương, để đưa trái tim một lần tắm lại trong tình yêu.

Làm tình lại với người yêu cũ có thể là một cách phù hợp với ai đó ngoài kia. Nhưng với tôi, đây không hề là một trải nghiệm thoải mái, cả về mặt tình dục lẫn cảm xúc. Sau chuyện này, tôi nhận ra mình cần phải nhìn nhận và soi xét cảm xúc cá nhân trước khi bước vào cuộc yêu với người yêu cũ.

Nếu cảm thấy mâu thuẫn bên trong, việc làm tình lại với họ chắc chắn chỉ đưa bản thân vào tình cảnh bối rối hơn và mối quan hệ sẽ càng trở nên gượng gạo. Còn khi tôi đã chắc chắn bản thân chỉ muốn một cuộc yêu thuần tình dục, biết đâu tôi sẽ cho bản thân một cơ hội để thử lại?

Dù vậy, tôi tin cuộc sống có cách để mỗi người học được bài học của mình để tìm đến tình yêu mà mình xứng đáng.

Bài viết được chấp bút thông qua phỏng vấn nhân vật.