2. Em hãy cùng các bạn trong nhóm viết tiếp một số lời đối thoại để chuyển một trong hai phần nói trên thành màn kịch theo gợi ý sau....
Trả lời:
Màn 1: Giu-li-ét-ta
[Tiếp theo gợi ý trong SGK].
Giu-li-ét-ta: - Không, mình đi một mình. Xa nhà cả năm rồi. Mình về nhà để gặp lại bố mẹ. Còn cậu, cậu đi với ai?.
Ma-ri-ô [kín đáo]: - Cũng đi một mình. Mình về quê.
Giu-lỉ-ét-ta: - Thế à? [Tế nhị] Biển đẹp quá! Cậu có thích ngắm biển không?
Ma-ri-ô: - Mình thích ngắm biển ban ngày hơn,ban đêm tuy đẹp nhưng bí ẩn dễ sợ quá. Gió lạnh nhỉ. Thôi bọn mình xuống khoang đi. Trễ rồi đó.
[Cả hai cùng đi xuống]
Ma-ri-ô: - Tạm biệt cậu nhé.
[Sóng lớn, tàu nghiêng. Ma-ri-ô ngã dài, đầu đập xuống sàn tàu].
Giu-lì-ét-ta: - Ôi! Ma-ri-ô. Có sao không? Có sao không?
Ma-ri-ô: [Gượng ngồi dậy nén đau]. Không sao!
Giu-li-ét-ta: - [Nhìn thấy máu trên đầu bạn]. Trời ơi! Trán cậu bị chảy máu! [Giu-li-ét-ta gỡ chiếc khăn đỏ trên mái tóc mình, nhẹ nhàng băngcho bạn!]
Giu- li ét-ta: Đau lắm phải không? Để mình dìu cậu xuống khoang tàu.
Màn 2: Ma-ri-ô
[Tiếp theo gợi ý trong SGK].
Người dưới xuồng: Còn một chỗ đây. Xuống mau lên!
[Ma-ri-ô và Giu-li-ét-ta củng lao tới]
Người dưới xuồng: Xuồng nặng lắm rồi. Cho đứa nhỏ xuống thôi.
[Giu-li-ét-ta thẫn thờ, buông thòng tay, vẻ tuyệt vọng].
Ma-ri-ô [nhìn bạn vẻ quyết đoán]:- Giu-li-ét-ta, cậu xuống đi. Cậu còn bố mẹ đang đợi. Đừng sợ nhé! [ôm ngang lưng Giu-li-ét-ta ném bạn xuống nước].
Người dưới xuồng [kêu to]: Cô bé cố lên. Đưa tay đây! Nào, được rồi. Giu-li-ét-ta [bàng hoàng nhìn Ma-ri-ô, bật khóc nức nở gia tay về phía bạn]: Vĩnh biệt Ma-ri-ô.