Theo em sự nghi ngờ tức giận của trương sinh khi nghe lời bé đản có đáng trách không vì sao

Sự tức giận của Trương Sinh khi nghe lời của bé Đản đã trút giận lên Vũ Nương có đáng trách không? Vì sao?

Phân tích nhân vật Trương Sinh trong Chuyện người con gái Nam Xương

  • Dàn ý phân tích nhân vật Trương Sinh
    • Dàn ý 1
    • Dàn ý 2
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 1
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 2
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 3
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 4
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 5
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 6
  • Phân tích nhân vật Trương Sinh - Mẫu 7

Dàn ý phân tích nhân vật Trương Sinh

Dàn ý 1

1. Mở bài

Giới thiệu nhân vật Trương Sinh: Chuyện người con gái Nam Xương là một câu chuyện thành công của tác giả Nguyễn Dữ. Câu chuyện không chỉ giúp ta hiểu thêm về nhân vật chính Vũ Nương mà qua câu chuyện, chúng ta còn hiểu thêm về Trương Sinh - chồng của Vũ Nương.

2. Thân bài

a. Tính cách, con người Trương Sinh

Là con trai duy nhất trong một gia đình hào phú nhưng lại không có học.

Có tính đa nghi, ngay cả đối với vợ mình cũng đề phòng quá sức.

Là một người con hiếu thảo: khi đi tòng quân, vâng lời cha mẹ dặn dò. Khi về liền ra mộ thăm mẹ vô cùng đau khổ.

b. Khi đi tòng quân trở về

Khi nghe con nói có người cha hay đến thăm nó: liền nghi cho vợ mình thất tiết không chung thủy, mối nghi ngờ ngày càng sâu.

Về đến nhà bèn làm um lên, chửi mắng vợ mình, không cho nàng cơ hội giải thích, không nghe vào lời nàng nói mà một mực khăng khăng mình đúng. Bóng gió mắng nhiếc nàng và đuổi nàng đi mặc cho hàng xóm khuyên ngăn. → con người cố chấp, bảo thủ.

c. Khi nhận ra mọi chuyện

Khi con trai trỏ bóng mình trên tường và nhận đó là cha thì vỡ lẽ ra mọi chuyện, biết mình đã nghi oan cho vợ nhưng không làm gì khác được → vẫn không có ý hối lỗi.

Khi Phan Lang đưa kỉ vật của vợ cho mình: nhớ lại chuyện cũ và lỗi lầm năm xưa, nghe theo lời dặn của Phan Lang, lập đàn ở bến Hoàng Giang để đón vợ trở về nhưng mọi chuyện đã muộn màng.

3. Kết bài

Khái quát lại nhân vật [vì tính cách đa nghi của mình mà tự tay đánh mất hạnh phúc, đẩy người khác vào con đường đau khổ, bất hạnh] đồng thời rút ra bài học cho bản thân.

Dàn ý 2

1. Mở bài:

  • Giới thiệu tác phẩm Chuyện người con gái Nam Xương và đối tượng phân tích: nhân vật Trương Sinh.
  • Dẫn bài phân tích nhân vật Trương Sinh ta có thể nhận xét chung Trương Sinh là nhân vật như thế nào?

2. Thân bài: Để phân tích được nhân vật Trương Sinh thì các em có thể làm rõ theo các ý sau:

* Giới thiệu chung về nhân vật

  • Là con nhà giàu nhưng lại ít học, cưới được người con gái vừa đẹp người đẹp nết Vũ Nương.
  • Do ít học nên khi triều đình bắt lính đi đánh giặc Chiêm thì phải đi đầu quân.

* Phân tích chi tiết:

- Tính tình: gia trưởng, độc đoán, đa nghi, ghen tuông vô cớ.

  • Nghe câu nói ngây thơ của con trẻ, lòng ghen tuông của chàng trỗi dậy lấn át cả tình thương khiến chàng hành động mù quáng
  • Có những lời thô bỉ, tệ hại với người vợ hết mực thủy chung
  • Không nghe lời vợ cùng họ hàng, hàng xóm giải thích

- Hành động bộc phát, thiếu suy nghĩ, không chịu phân tích sự việc một cách cẩn thận,... Đặc biệt là vô tình bạc nghĩa với chính người vợ bên gối của mình:

  • Thấy vợ tự vẫn thì có cho người tìm xác vợ nhưng làm không đến nơi đến chốn, chỉ coi thành việc đã qua.
  • Tự ân đoạn nghĩa tuyệt với vợ, lại xem đó là một nỗi ô nhục lớn, một thất bại trong cuộc đời mình.

-> Đây là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Vũ Nương

Tổng kết: Trương Sinh là đại diện cho thế lực tàn ác của chế độ phong kiến đương thời. Bản chất của Trương Sinh hay cũng chính là bản chất bất công thối nát của xã hội phong kiến đương thời đã chà đạp lên số phận con người.

3. Kết luận. Tổng kết lại nhân vật, cảm nhận của riêng em.

Đóng vai Trương Sinh kể lại Chuyện người con gái Nam Xương

  • Dàn ý Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 1
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 2
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 3
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 4
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 5
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 6
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 7
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 8
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 9
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 10
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 11
  • Kể lại Chuyện người con gái Nam Xương - Mẫu 12


I. Dàn ýĐóng vai Trương Sinh để kể lại truyện Chuyện người con gái Nam Xương [Chuẩn]


1. Mở bài

- Dẫn dắt vào câu chuyện hai hơn mươi năm trước của chính mình.
- Bi kịch khiến cho gia đình tan vỡ.


2. Thân bài

a. Quá trình kết hôn và chung sống cùng vợ:
- Tôi sinh ra là con nhà phú hào, được nuông chiều. Tính cách có phần ghen tuông thái quá.
- Vũ Nương là con của một người làng bên, tôi biết đến nhờ nhan sắc và tính nết dịu hiền của nàng nên tìm mọi cách rước nàng về làm vợ.
- Nàng luôn khéo léo cư xử, dù tôi không thực tin tưởng nàng, nhưng nàng chưa từng làm điều gì khiến cho vợ chồng bất hòa.
- Chung sống được một thời gian thì triều đình có tin gọi đi lính Chiêm. Tôi vốn ít chữ nghĩa nên bị gọi đi.
- Lúc ra đi, mẹ tôi khóc mà dặn dò tôi, còn Vũ Nương thì rót rượu dặn dò tôi bình an trở về.

b. Thời gian tôi xa nhà và trở về:
- Đi lính ba năm, trải qua sinh tử đôi lần thì thế giặc tan ra, tôi được trở về quê hương.
- Khi đó, Vũ Nương đã sinh cho tôi một đứa con trai, đặt tên là Đản.
- Thế nhưng, niềm vui chẳng trọn khi mẹ già vì mong tin tôi mà đã mất.
- Mọi việc ở nhà Vũ Nương đều chu toàn, tôi thực sự vẫn coi đó là bổn phận của nàng.

c. Nghi oan cho Vũ Nương
- Tôi dẫn con ra thăm mộ mẹ, nhưng nó khóc lóc nhất quyết không theo tôi và còn hỏi tôi cũng là cha nó sao.
- Tôi sinh lòng nghi ngờ, gặng hỏi đứa con nhỏ thì nó ngây thơ bảo đêm nào cũng có một người cha đến, mẹ đi cũng đi, mẹ ngồi cũng ngồi, nhưng chẳng bao giờ bế nó.
- Nghe vậy, tôi đinh ninh trong lòng rằng vợ mình đã thất tiết, thế nên, với bản tính của mình, tôi đã không tiếc lời mắng nhiếc nàng thậm tệ mặc cho nàng thanh minh, hàng xóm nói giúp, tôi vẫn đánh đuổi nàng đi.

d. Cái chết của Vũ Nương, sự hối hận muộn màng của tôi:
- Những lời mắng nhiếc của tôi đã khiến Vũ Nương vô cùng đau khổ, nàng chỉ nói lại với tôi một lời rồi tắm rửa sạch sẽ, chạy ra bến Hoàng Giang mà trầm mình xuống đó.
- Tôi tuy lòng vẫn đau đáu sự nghi kị với nàng nhưng trong lòng cũng có chút ân hận nên đã tìm vớt xác nàng mà chẳng thấy.
- Thế rồi một đêm không ngủ được, ngồi cùng con trai bên chiếc đèn, bỗng nhiên nó trỏ lên cái bóng của tôi trên vách tường mà nói "Cha Đản lại đến kìa". Giờ thì tôi mới hiểu được Vũ Nương, mới hiểu cho nỗi oan thấu trời kia của nàng khi bị tôi nghi oan. Thế nhưng sự đã rồi, không còn có thể cứu vãn được nữa.
- Ngày qua tháng lại, một hôm có một kẻ tự xưng Phan Lang đến tìm gặp tôi.
- Hắn kể rằng hắn được Linh Phi của Nam Hải Long Vương cứu sống khi bị đắm thuyền và đã gặp được vợ tôi ở dưới đó. Vợ tôi đã nhờ hắn nói với tôi rằng hãy lập đàn giải oan cho nàng.
- Dựa vào lời của Vũ Nương căn dặn, tôi lập đàn giải oan ba ngày ròng rã bên bến Hoàng Giang, cuối cùng đến ngày thứ ba, nàng cũng trở về.
- Nàng đứng ở giữa kiệu hoa, võng lọng rực rỡ giữa sông, nói với tôi lời từ biệt rồi biến mất.
- Tôi ân hận, dằn vặt bởi sự ghen tuông của mình đã khiến tôi đánh mất một người vợ dịu dàng, đảm đang như Vũ Nương.


3. Kết bài

- Nỗi ân hận dày vò tôi, hai mươi năm qua, tôi sống trong cô độc để nuôi lớn bé Đản.
- Giờ đây nó đã lớn khôn, chuẩn bị thành gia lập thất, hi vọng Vũ Nương ở nơi chốn xa xôi cũng nhìn thấu mà bằng lòng tha thứ cho kẻ như tôi.

Video liên quan

Chủ Đề