Tôi chết năm bao nhiêu tuổi

Sử dụng thông tin từ các Trung tâm kiểm soát và phòng ngừa dịch bệnh Mỹ [CDC], chuyên gia phân tích Nathan Yau đến từ Trường Đại học California, Los Angeles đã thiết kế một bản đồ họa đầy màu sắc thể hiện thời điểm và nguyên nhân qua đời của một con người.

Bài trắc nghiệm yêu cầu người dùng nhập thông tin như số tuổi, giới tính, chủng tộc trước khi biết cái chết đến lúc nào và vì nguyên nhân gì.

'Màu sắc tượng trưng cho nguyên nhân tử vong. Còn các cột bên phải theo dõi tỷ lệ tích lũy. Nhìn vào những thông tin này, bạn sẽ dự đoán được ở tuổi này, mình sẽ chết vì nguyên nhân gì”, giáo sư Yau viết trên website Flowing Data của mình.

Bạn có thể truy cập vào website này để thử nghiệm.

Nếu độ tuổi thay đổi, số lượng các điểm cũng thay đổi, đồng nghĩa với tỷ lệ tử vong thấp hơn nhiều. Ở trẻ em, các dấu tròn nhiều màu sắc sẽ ít hơn.

Ví dụ, các nguyên nhân gây tử vong hàng đầu ở trẻ dưới 12 tháng tuổi chủ yếu xảy ra trong quá trình sinh nở hay do một bệnh di truyền bẩm sinh.

Một bé gái sơ sinh, da trắng, tử vong trong 12 tháng đầu chủ yếu do nguyên nhân từ quá trình sinh nở [60%], bệnh bẩm sinh [30%] và bệnh thần kinh [10%]

Tuy nhiên, các bệnh liên quan đến hệ thống tuần hoàn, như bệnh tim và đột quỵ, lại là nguyên nhân gây ra tử vong nhiều nhất cho cả đàn ông và phụ nữ ở độ tuổi 50.

Nếu chọn số tuổi thọ là 80, hơn 40% nguyên nhân tử vong là do các bệnh tuần hoàn.

Nếu một phụ nữ da trắng ở độ tuổi 50, có tuổi thọ dự đoán là 88, sẽ tử vong chủ yếu vì mắc các bệnh liên quan đến hệ thống tuần hoàn [41%]

"Điều này làm tôi ngạc nhiên, bởi ung thư thường là nguyên nhân gây tử vong hàng đầu với những người lớn tuổi”, Giáo sư Yau cho biết.

Theo Hiệp hội Tim mạch Mỹ, khoảng 31% người tử vong ở độ tuổi này là do bệnh tim và đột quỵ

Số liệu của Tổ chức Y tế Thế giới công bố năm 2012 cho thấy 68% cái chết trên toàn thế giới đều là do bệnh không truyền nhiễm, ví dụ như tim mạch [ đau tim và đột quỵ], ung thư, tiểu đường và phổi mãn tính.

Các bệnh truyền nhiễm, mang thai và sinh con và điều kiện dinh dưỡng chỉ chiếm 23%. Còn 9% còn lại là do tai nạn giao thông.

Bảng mô phỏng của Nathan Yau được xây dựng dựa trên dữ liệu những giấy chứng tử ở Mỹ từ năm 1999 đến năm 2014.

Không phải ai cũng may mắn, không phải ai rồi cũng sẽ thành công nhưng sự quyết tâm và bền bỉ sẽ giúp ta cảm thấy hạnh phúc hơn, hài lòng hơn với bản thân mình nhờ những bài học vô giá mà cuộc đời đã và sẽ mang lại cho ta.

Tôi may mắn được sinh ra trên mảnh đất "chó ăn đá, gà ăn sỏi" của một vùng quê miền Trung đầy nắng và gió, đúng một năm sau thời kỳ miền Bắc xoá bỏ bao cấp.

Gia đình có truyền thống hai đời làm muối [diêm dân], nếu tính cả đời tôi nữa là thứ ba. Hơn 5 tuổi tôi đã cùng với bố mẹ đi làm ở đồng muối để phụ gia đình. Dù chưa được nhiều nhưng đó là những tháng năm vui vẻ bởi những trải nghiệm công việc đầu đời và vô tư.

Bạn thử tưởng tượng giữa cái nắng và gió lào 40 độ C, chúng tôi thì đang phơi nắng giữa đồng muối từ 12h trưa đến chiều tối thì bạn sẽ cảm thấy thế nào. Không chỉ phụ giúp bố mẹ ở đồng muối mà mấy anh em tôi còn phụ giúp ở các phần công việc khác: nuôi heo, nuôi vịt, nuôi gà, nuôi cá...

Cứ mỗi 5h sáng là chúng tôi đã để đi cắt cỏ cho cá ăn. Mỗi ao cá có nhiều loại khác nhau nhưng nhiều nhất vẫn là cá trắm cỏ. Chúng ăn thật nhiều, thật nhiều đến mức chúng tôi chỉ muốn bắt hết chúng lên rồi đem bán.

Tôi vẫn không thể nào quên được những ngày hè nóng nực đi cắt cỏ giữa đồng hay những ngày mưa lụt. Đỉa và rắn nước rất nhiều nhưng vẫn phải làm việc vì luôn tự nghĩ rằng nhà mình còn nghèo. Cảm giác chìm dần vào ao lúc chỉ hơn 4h sáng ngày mùng 2 Tết để bắt cá rồi đem bán thật sự là một cảm giác không thể nào quên.

>> 'Tuổi 30 còn quá trẻ để nói về sự nghiệp'

Chỉ có ý chí mới có thể làm được để rồi bây giờ nghĩ lại vẫn thấy nể mình. Để rồi sau mỗi vụ thu hoạch như thế, tôi lại được cho mấy chục ngàn để đi mua sách đọc thêm về học. Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày hè chuẩn bị luyện thi vào lớp 10. Tôi và lũ bạn rủ nhau đi làm từ 12h giờ trưa để 2 giờ chiều về đi học nhóm lúc khoảng 5-6h tối. Lúc đó, không hiểu tại sao lại có thể có nhiều sức đến như vậy.

Gần 12 năm liền đều là học sinh giỏi hoặc có khi là học sinh giỏi cấp tỉnh và đỗ hai trường đại học ngay trong lần đầu thi cũng là một thành tích khiến tôi và mọi người đều rất tự hào. Xã phường, làng xóm, họ hàng được vinh danh, bố mẹ cũng mở mày mở mặt với người ta.

Ngày 27/6/2003 một mình tôi vào Sài Gòn để chuẩn bị cho kỳ thi quan trọng nhất cuộc đời. Một mình đón xe buýt số 8 từ Võ Văn Ngân lên công viên Hoàng Văn Thụ rồi đi vào nhà người thân bằng xe ôm với địa chỉ nhà ghi trên giấy mà không hề có điện thoại di động hay cách gọi nào cả.

Cảm giác lúc đó thật khó tả và tôi biết mình đã phải tự lập từ đó. Những năm tháng sinh viên nếm trải đủ các công việc từ gia sư cho đến bưng bê quán nhậu, giữ xe, phục vụ đám cưới ở khu công nghiệp từ 6h sáng đến 4h chiều để được nhận 40-60 nghìn đồng sau khi đạp xe đạp đi hơn 10km.

>> Năm bài học cho các bạn lập nghiệp trước tuổi 30

Sau khi ra trường và cảm thấy tôi may mắn hơn nhiều bạn vì làm đúng ngành mình yêu thích. Quãng đường đi làm mỗi ngày hơn 54km từ Thủ Đức lên Thủ Dầu Một, Bình Dương.

May thay những kiến thức và kỹ năng có được trong những tháng ngày làm hành chính nhân sự ở các công ty khác đã thật sự được phát huy. Còn nhớ lúc mới vào công ty chỉ có chưa đầy 10 người vẫn phải tự đi mua nước rửa chén, vẫn rửa cốc, chén bát cho mọi người ở công ty vì lý do tới sớm hơn 2 tiếng so với giờ làm việc thông thường.

Để rồi, khi mọi người tới công ty, chén, cốc đã được rửa sạch, cafe nóng thơm phức sẵn sàng. Thời gian đó thật sự là vô cùng đáng nhớ vì những trải nghiệm về công việc, về việc phải cố gắng và kể cả phải dám thử thách chính bản thân mình với nhiệt huyết. Tôi chắc không thể nào quên được khoảng thời gian làm việc ròng rã hơn 12-16 tiếng mỗi ngày trong vòng 6 tháng liên tục.

Có rất ít ngày rời khỏi công ty sau 8h tối vì công việc vẫn chưa xong. Những ngày lễ, ngày nghỉ mọi người được nghỉ nhưng mình vẫn làm vì mình phải làm. Hãy những đêm thức trắng tới 40 giờ không ngủ là những trải nghiệm vô cùng đáng giá.

Thật sự, nếu không có những ngày tháng đó, tôi đã không thể trưởng thành và có cái để viết như bây giờ. Nhiều người trong chúng ta khi bị người khác nói là già thì thường tự ái, rằng mình vẫn còn trẻ. Trẻ thì phải luôn thử thách chính mình và cho mình cơ hội để trải nghiệm.

Thép đã tôi thế đấy cũng đã nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần rằng: Đời người chỉ sống có một lần cho nên hãy sống sao để đừng hổ thẹn, sao cho có nhiều ý nghĩa hơn. Và tôi cảm ơn bố mẹ, cuộc sống đã giúp tôi trưởng thành hơn và nhận ra được nhiều điều ý nghĩa thật sự.

>> Nghỉ việc tuổi 26, khởi nghiệp tuổi 27, thất bại tuổi 28

Chính khát vọng và nỗ lực sẽ nâng tầm chúng ta lên. Tôi cũng may mắn đọc được nhiều CV của các bạn ứng tuyển hay lúc phỏng vấn các bạn trực tiếp, tôi đều luôn muốn làm rõ: Ổn định là như thế nào? Hay thu nhập ổn định là sao?

Nhiều bạn đã đặt mục tiêu ổn định quá sớm để rồi an phận, để rồi biện minh cho sự thiếu nỗ lực đến tột cùng, thiếu đi lòng quả cảm và mạnh mẽ vốn có. Đó là những người đã thật sự chết từ lúc 25 tuổi nhưng đến 75 tuổi mới được đem chôn.

Trên đời này chỉ có một thứ duy nhất không bao giờ thay đổi đó là sự thay đổi. Sự thay đổi có thể đến bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu và những mất mát, đau thương luôn luôn sẽ xuất hiện trong một ngày nào đó. Vì vậy, sự nỗ lực và chuẩn bị từ bây giờ chính là chìa khóa. Cảm giác từ một người từng có tất cả cho đến khi mất đi tất cả thật sự rất khó giải thích. Nó chỉ có thể giải thích bằng nỗi đau tột cùng. Và rồi, tôi đã thấy được rằng, sự hối tiếc của mỗi người nằm ở chỗ có cơ hội nhưng không làm chứ không phải làm sai.

Vì vậy, nếu bạn còn trẻ, hãy trân trọng từng phút và từng giây để nỗ lực, để cố gắng và để làm cuộc đời của mình ý nghĩa hơn. Chắc hẳn ai cũng sẽ có những lúc hối tiếc vì đã không thật sự nỗ lực hết mình. Có thể là lần định ngỏ lời với người mình mình thích nhưng không dám nói để người ra đi lấy chồng, lấy vợ. Lý do là vì không dám nói ra rồi nuối tiếc cả thanh xuân tươi đẹp, hạnh phúc.

Chủ Đề