Trọng sinh chi nhà giàu mới nổi truyenfull

Thể loại: Chưa xác minh

Quảng cáo

Giới thiệu nội dung

You may also like

Truyện có manhua - truyện tranh cùng tên đó nhoa :3> Tên khác: Ly hôn thân thỉnh [离婚申请] Tác giả: Vân Gian - Viễn Thượng Bạch Vân Gian [云间] Editor: Chu Chi [Sữa Dâu] Nơi đăng duy nhất: chusie_moe [...

" Anh, em đã chạy xe lâu như vậy rồi nên rất mệt, em muốn đi ngủ ". Mỗi lần đều để y thực hiện được nhưng lần này thì không.

Hạ Minh Hòa không nói lời nào mà chỉ nhìn Mộ Tiêu Vân. Ánh mắt thâm thúy, nhiệt tình nồng đậm như có thể thiêu đốt. Không như bình thường luôn che dấu, hiện tại lại trực tiếp biểu hiện ra.

Mộ Tiêu Vân giật giật cơ thể, muốn từ dưới thân Hạ Minh Hòa thoát ra ngoài, chính là lực đọa của Hạ Minh Hòa quá lớn, căn bản không để Mộ Tiêu Vân chạy trốn. Chính là, Hạ Minh Hòa chỉ kiên trì trong chốc lát, sau đó buông Mộ Tiêu Vân ra xoay người ngủ.

Mộ Tiêu Vân đầu tiên sửng sốt trong chốc lát, Hạ Minh Hòa phối hợp như vậy là đầu tiên thấy, đột nhiên Mộ Tiêu Vân có chút không đành lòng. Cậu xoay người, từ phía sau ôm lấy Hạ Minh Hòa :" Anh " Âm thanh khàn khàn mang theo sự hấp dẫn càng lớn.

" Vân Vân ". Hạ Minh Hòa đưa lưng về phía cậu mở miệng.

" Ân ?"

" Anh nói rồi, anh sẽ không miễn cưỡng em làm bất cứ điều gì em không muốn. Cho nên..."

" Anh, em..."

" Nhưng lần này  anh muốn đổi ý ".

" Cái gì ?"

" Vân Vân, anh nhịn không được ". Trong nháy mắt, Hạ Minh Hòa xoay người lại, đem Mộ Tiêu Vân đặt dưới thân, " Anh tự nói với chính mình, nếu em không nói với anh câu nào, anh sẽ buông tha cho em, nhưng em lại cố tình câu dẫn anh ".

" Em không... Ngô ngô ngô..." Miệng bị hôn lên, Hạ Minh Hòa cậy mạnh mà tách chân cậu ra, chính là thời điểm tưởng rằng y đi vào, nhưng y vẫn để ngoài huyệt khấu đóng chặt mà ma sát.  Đôi mắt kia nhìn Mộ Tiêu Vân giống như có thể nhìn vào sâu thẳm linh hồn cậu. Lúc này, nếu ánh mắt Mộ Tiêu Vân có một chút không nguyện ý thì Hạ Minh Hòa sẽ không gượng ép, nhưng thiếu niên lại dùng ánh mắt ướt át nhìn lại y, cho nên... Hạ Minh Hòa dùng sức một chút đem toàn bộ đưa vào.

" Ngô..." Hỗn đản, trong tư tưởng cậu đang mắng chửi người nhưng đôi môi gắt gao mím chặt. Hơn nữa, nhìn trong ánh mắt nghiêm túc và kiên quyết của Hạ Minh Hòa đều là hình bóng của chính mình, thì chính mình làm sao có thể cự tuyệt y ?

Vì thế hôm sau, Mộ Tiêu Vân vẫn còn đang trên giường vù vù ngủ, Hạ Minh Hòa đã tỉnh, tinh thần thoải mái, tràn đầy. Bất quá, y cũng không rời giường, mà là tựa vào đầu giường ngắm nhìn thiếu niên đang ngủ say. Lông mi thật dài của cậu run lên vài cái, tiếp đó thiếu niên mở mắt ra, nhìn ánh mắt mông lung của thiếu niên thì quả là cậu chưa tỉnh ngủ. Hạ Minh Hòa vươn tay, sờ sờ đầu cậu, đem đầu tóc hỗn độn của cậu sửa sang lại một chút :" Đói không ?"

Bất quá thiếu niên cũng chỉ là mở mắt một chút mà thôi, sau đó lại nhắm nghiền mắt mà ngủ tiếp.

Đinh linh linh....

Trong phòng, điện thoại nội tuyến vang lên.

Hạ Minh Hòa sợ làm ồn đến Mộ Tiêu Vân đang ngủ nên nhanh chóng xuống giường bắt máy :" Alo ?"

"Nhị thiếu, thân thể người thế nào ?Ta gọi đầu bếp nấu vài món, người muốn ăn cái gì ?" Gọi điện chính là trợ lý của y, Vệ Lý. Hạ Minh Hòa không hợp khí hậu chỉ là chuyện nhỏ, chủ yếu là trong quá trình đóng phim, cùng diễn viên nữ chính diễn đoạn tình cảm không được mới là chuyện lớn. Bất đắc dĩ nên đạo diễn Hồ Phi cho quay những cảnh khác. Nhưng phân cảnh tình cảm của nam nữ nhân vật chính luôn chưa quay được.

Hạ Minh Hòa theo bản năng mà liếc mắt nhìn Mộ Tiêu Vân một cái :" Mang thức ăn nhẹ một chút, đem phần cho hai người ".

Hai phần ? Vệ Lý tất nhiên cũng không hồ đồ mà nghĩ rằng hắn sẽ ăn cùng với Hạ Minh Hòa, bất quá cũng không có hỏi.

Hai mươi phút sau, Vệ Lý bưng thức ăn đứng ngoài cửa phòng Hạ Minh Hòa. Hạ Minh Hìa mở cửa :" Để ở đó đi ". Y chỉ chỉ bàn trà, " Ngươi nói với Hồ Phi một tiếng, hôm ta toàn bộ lịch của ta toàn  bộ hủy bỏ, nói bọn họ chụp những cảnh khác trước ".

" Nhưng mà cảnh chụp của anh đã trễ nhiều, hiện tại những phân cảnh còn lại đều có anh". Vệ Lý không hiểu, nhìn tinh thần Hạ Minh Hòa hôm nay rất tốt, hơn nữa y luôn nghiêm túc, chỉ cầu chụp càng nhanh càng tốt. Hôm nay thế nhưng lại muốn tạm dừng, lúc này làm cho Vệ Lý cảm thấy kì quái.

" Không cần vì em mà chậm trễ công việc của anh ". Trên giường truyền đến âm thanh lười biếng, âm thanh này Vệ Lý cảm thấy có chút quen thuộc nhưng vẫn không nhớ là đã nghe được ở nơi nào .

Bởi vì chỗ Vệ Lý đứng cách chỗ ngủ của Mộ Tiêu Vân một bình phong, cho nên lúc này nhìn lại chỉ thấy một bóng người trên giường, nhưng cũng không nhìn rõ người này là ai. Một lát sau người bên trong đi ra, mặc áo ngủ của Hạ Minh Hòa, nhìn qua có chút mệt mỏi. Điều này lại làm cho Vệ Lý cảm thấy ngoài ý muốn, Hạ Minh Hòa là một người khiến phích, thế nhưng lại để người khác mặc y phục của mình.

Bất quá, Vệ Lý cũng biết được người này. Lúc hắn đi tới biệt thự Hạ Minh Hòa bàn công việc đã thấy cậu một hai lần, hắn vẫn cho rằng đây là bằng hữu của Hạ Minh Hòa, sau lại trãi qua sự kiện tọa đàm diễn thuyết, hắn mới biết đây là bạn học của y.

Nhưng từ hôm nay xem ra không chỉ có thế. Bởi vì thời điểm thấy Mộ Tiêu Vân thì khí tức cả người Hạ Minh Hòa đều thay đổi. Ban đầu là lạnh nhạt mang theo chút lạnh lùng, nhưng hiện tại cả người đều ôn hòa. Y nhanh chóng đứng lên :" Ăn một chút rồi nghỉ ngơi thêm đi, anh ở cùng em ". Lời nói ôn nhu cùng lấy lòng quả thật không giống cách nói chuyện của bằng hữu.

" Không cần ". Nói xong, Mộ Tiêu Vân nhìn về phía Vệ Lý, " Ngươi hãy đi nói với đạo diễn là anh ấy sẽ đi ".

Cái này ? Vệ Lý không dám quyết định mà nhìn về phía Hạ Minh Hòa.

" Anh không muốn em đến phim trường xem sao ?" Mộ Tiêu Vân nhướng mày hỏi.

" Buổi chiều mới quay, em cứ nghỉ ngơi thêm một chút ". Hạ Minh Hòa thật không muốn cậu đến phim trường, cả một đám người xa lạ nhàm chán thì có gì hay mà nhìn.

" Được ". Nói xong, Mộ Tiêu Vân đi vào phòng tắm rửa mặt.

Vệ Lý đi ra cửa, nhìn thấy vẻ mặt an tường của y quả thật là lần đầu tiên. Mà biến hóa này là bởi vì thiếu niên tên Mộ Tiêu Vân.

Vệ Lý có chút nghi hoặc nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Mộ Tiêu Vân quả thật là bị đói tỉnh, ngày hôm qua ở tiệc sinh nhật của Trần tổng căn bản ăn không được nhiều, lại lái xe đến đây suốt đêm, rạng sáng lại bị Hạ Minh Hòa gây sức ép, cậu cảm thấy chính mình thật đáng thương. Nhưng đứng ở cửa nhìn thấy y ngồi trên ghế sa lông đợi mình ăn cơm, tâm lại thấy ngọt ngào thỏa mãn. Người này chưa bao giờ dùng lời ngon tiếng ngọt mà luôn dùng hành động trực tiếp biểu thị.

Buổi chiều.

Cảnh quay hôm nay một hiện trường phạm tội, đây là cảnh Lâm Húc dùng năng lực của mình giúp Dương Hiển điều tra sự việc. Mà Mộ Tiêu Vân là lần đầu tiên cùng những người được gọi là minh tinh ở chung. Phỏng chừng Hạ Thanh Hòa cùng Quý Mộc cũng chưa nổi danh bằng các vị minh tinh này.

" Nhị thiếu, Mộ thiếu, các người đã đến rồi ". Vệ Lý buổi chiều đã bắt đầu mà vẫn chưa thấy Hạ Minh Hòa, hắn lo lắng Hạ Minh Hòa có thể hay không không tới. Nhưng y đã cùng Mộ Tiêu Vân tới đây.

Kỳ thật bọn họ vốn định tới trước nhưng Mộ Tiêu Vân không có quần áo, Hạ Minh Hòa đành phải đi mua, kết quả Hạ thiếu gia rất kén chọn, lựa thật lâu cũng không mua được bộ nào. Nếu không phải Mộ Tiêu Vân gọi điện thoại thúc giục thì phỏng chừng y còn phải lựa thật lâu.

" Ân ". Hạ Minh Hòa gật gật đầu, sau đó lại chỉ ghế sô pha bên kia, " Em ngồi ở đó đi, anh đi hóa trang ". Ghế sa lông này là do Hạ thiếu chuẩn bị cho mình.

"Â, anh đi đi ". Mộ Tiêu Vân cũng không xấu hổ mà thực thản nhiên tiêu sái đi đến ghế sa lông. Vệ Lý pha trà cho cậu, nói :" Mộ thiếu vì sao lại đến H thị ? Mấy ngày nay không cần đi học ?" Hắn chính là sợ Mộ Tiêu Vân nhàm chán mà nói chuyện phiếm cùng cậu.

" Khó có được nhìn anh ấy diễn, nếu bỏ qua lần này sợ là sẽ không có lần thứ hai ". Mộ Tiêu Vân tùy ý nói. Mấy người đứng bên cạnh ai cũng biết Vệ Lý là trợ lý của Hạ thiếu gia, người này lại có thể làm cho trợ lý Hạ Nhị thiếu bắt chuyện khẳng định không tầm thường, ít nhất quan hệ người này cùng Hạ thiếu phải thực tốt, nếu không vì sao ghế sa lông Hạ thiếu chuẩn bị cho mình lại cho đối phương ngồi lên.

Bất quá, tuy rằng mọi người đều tò mò thân phận người này thì cũng không dám đến hỏi. Trong đoàn phim, Hạ Minh Hòa mặt lạnh nổi danh, hơn nữa ít nhiều gì người trong đây cũng biết thân phận của Hạ Minh Hòa, tác giả, biên kịch kiêm diễn viên chính. Y đến quay bộ phim này đơn giản chỉ vì đây là quyển sách của y.

Tuy rằng Hạ Minh Hòa không nói nhiều lắm, nhưng ấn tượng của mọi người với y cũng không tồi, dù sao trừ bỏ không thể nói chuyện thì quả thật rất dễ ở chung.

" Vậy mà lấy tính cách của Nhị thiếu lại đồng ý đến quay phim làm cho ta cảm thấy bất khả tư nghị ". Lúc ấy, thiếu chút nữa làm hắn phát ngốc.

Mộ Tiêu Vân cười khẽ vài tiếng :" Tính cách này của anh ấy, ngươi chịu được không ?"

Vệ Lý sửng sốt một chút, sau đó lắc đầu :" Tính cách Nhị thiếu thật sự rất tốt, chỉ là không thích nói chuyện. Mộ thiếu cùng Nhị thiếu giao tình không ít, hẳn là hiểu rõ tính cách Nhị thiếu hơn so với ta ".

" Ha ha ha..." Mộ Tiêu Vân cười cười.

"Cười cái gì ?" Lúc Hạ Minh Hòa ra tới, vừa vặn nghe được tiếng cười của cậu, sau đó thấy Vệ Lý đứng bên cạnh, nhíu nhíu mày nhưng không nói gì.

" Không có gì, Vệ Lý nói giao tình của chúng ta không phải là ít ".

" Chính xác là không ít ". Hạ Minh Hòa cường điệu câu nói.

" Nhị thiếu, nếu người đã đến đông đủ vậy chúng ta bắt đầu đi. Nhớ kỹ, thời điểm nữ chính bị dọa mà hét lên, ngươi phải thật khẩn trương mà ôm nàng, phải bày ra vẻ mặt kích động không biết làm thế nào. Ngươi yêu nữ nhân này giống như Lâm Húc yêu Phỉ Ngữ, hiểu chưa ?"Cái này phải quay rất phức tạp hơn nhiều. Mỗi lần quay đến Hạ Minh Hòa thì y tuyệt không khẩn trương, hơn nữa y không ôm nữ nhân vật chính. Dùng giải thích của Hạ thiếu gia là y không có thói quen ôm người khác.

" Tình tiết này có thể cải biên ". Hạ Minh Hòa suy nghĩ thật lâu mới đưa ra kết luận. Kịch bản là do y viết, thời điểm y viết không nghĩ chính mình sẽ diễn cho nên mới cho nhân vật chính một đoạn tình cảm như vậy nhưng không ngờ rằng là tự mình ra trận.

" Đã quay được một nửa, sửa chữa tình tiết là không hợp lý, hơn nữa đây là do chính ngươi viết. Làm tác giả, ngươi so với chúng ta rõ ràng hơn  như thế nào mới là thích hợp, có phải hay không ?" Hồ Phi lãnh tĩnh hỏi.

Hạ Minh Hòa mím môi không nói.

" Bắt đầu đi, nữ chính chuẩn bị ". Hồ Phi trở lại chỗ ngồi.

Nữ chính là một diễn viên thanh tú, là một diễn viên mới của công ty Lý Hanh, chính là muốn mượn bộ phim này nâng nàng lên. Bất quá, nàng cũng phù hợp với hình tượng nữ chính trong . Một nữ hài đơn thuần thiện lương, lúc đầu nàng thích Lâm Húc nhưng Lâm Húc lại không để ý, nhưng nữ chính bám riết không tha mà theo đuổi hắn, về sau khi nàng gặp tai nạn thì Lâm Húc mới khẩn trương lên.

Mà tình cảm của bọn họ cũng từ nơi này mà tiến triển, chính là cảnh tượng nam nữ chính chuẩn bị quay.

Mộ Tiêu Vân cũng cẩn thận đánh giá nữ nhân này. Bộ dáng nữ  nhân này thanh thuần, bởi vì điều kiện bên ngoài không tồi, nếu vận khí tốt, từ bộ phim này sẽ nổi tiếng. Trọng yếu hơn là khi nàng đối diện với máy quay thực bình tĩnh, thong dong.

Điều này tuyệt đối không giống với người mới vừa gia nhập giới giải trí.

Tình tiết câu chuyện là tại núi giả, Lâm Húc đang điều tra án tử, sau đó nghe được sau núi giả có một âm thanh hét chói tai, thanh âm này làm hắn cảm thấy quen thuộc, là nữ nhân gần đây luôn xuất hiện bên cạnh hắn. Nghĩ như vậy, hắn nhất thời khẩn trương chạy đi. Chính là..."Cắt ". Hồ Phi hô cắt, cảnh quay này cũng đã quay được mấy chục lần. " Nhị thiếu, khẩn trương, phải khẩn trương một chút, hiểu chưa ?"

Hạ Minh Hòa gật gật đầu.

" Một lần nữa, bắt đầu ". Hồ Phi nhu nhu huyệt thái dương của mình. Hạ Minh Hòa diễn cảnh nào cũng tốt, trừ bỏ cùng nữ chính diễn chung thì y một chút biểu tình cũng không có.

Video liên quan

Chủ Đề