Vì sao tác giả cho rằng hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy đầu chỉ dành cho một riêng ai

Trong bài “Thơ tự sự”, nhà thơ Lưu Quang Vũ có viết “Hạnh phúc như bầu trời này vậy/Không chỉ dành cho một riêng ai”.

Hãy bày tỏ quan điểm của anh/chị về ý kiến trên bằng đoạn văn nghị luận [khoảng 200 chữ]

Trong cuộc sống, mỗi chúng ta đều có một mục tiêu, một ước mơ để theo đuổi. Nhưng có lẽ, khát vọng lớn lao nhất đó chính là “Hạnh phúc”. Nhà thơ Lưu Quang Vũ trong bài “Thơ tự sự” đã từng suy tư: “Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy / Không chỉ dành cho một riêng ai”. Đó là một cách hình tượng hoá “hạnh phúc”, tuy chưa hẳn đã bao hàm hết ý niệm của hạnh phúc nhưng phép so sánh giản dị “hạnh phúc cũng như bầu trời” cùng nhận định “không chỉ dành cho một riêng ai” gợi lên biết bao suy tưởng về hạnh phúc trong cuộc đời này. Cách nói “hạnh phúc cũng như mặt trời” vừa ca ngợi tầm vóc lớn lao, sức mạnh lan toả, vừa khẳng định khả năng chinh phục, cảm hoá con người của hạnh phúc. Lưu Quang Vũ đã có sự lựa chọn vừa chuẩn, tinh tế đáng kinh ngạc. Hạnh phúc không thuộc về riêng ai, cũng như bầu trời là của chung tất cả. Là của chung nhưng ai cũng cần có. Con người cần có hạnh phúc cũng như Trái đất không thể thiếu mặt trời. Hạnh phúc sưởi ấm những trái tim băng giá và tái sinh những mầm sống trong con người, hướng con người đến ánh sáng. Không có cuộc sống hạnh phúc mới chính là bất hạnh lớn nhất của đời người chứ không phải là sự nghèo khó. Bởi thế, hãy luôn tìm kiếm hạnh phúc, biết xây dựng, dưỡng nuôi và gìn giữ hạnh phúc trong từng phút giây. Hãy tạo ra thật nhiều hạnh phúc ở người khác để được nhận về hạnh phúc.

Tham khảo:

Hạnh phúc như bầu trời.

Sống trên đời ai cũng có một mục tiêu, một ước mơ để theo đuổi. Nhưng có lẽ, khát vọng lớn lao nhất đó chính là sống “hạnh phúc”. Bàn về hạng phúc, nhà thơ Lưu Quamg Vũ đã từng viết: “Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy / Không chỉ dành cho một riêng ai”. Lời thơ như một thông điệp nhẹ nhàng mà sâu sắc về hạnh phúc.

Quan niệm “Hạnh phúc như bầu trời” chính là muốn nhấn mạnh hạnh phúc là món quà của thượng đế dành cho cả nhân loại và vạn vật trên thế giới. Nhưng cũng vì thế mà không ai có thể ôm trọn được hạnh phúc cho mình. Hạnh phúc luôn bao bọc quanh chúng ta, càng nhiều người hạnh phúc, bầu trời chung ấy càng rộng lớn. Và ta sẽ càng gần bầu trời ấy hơn khi ta biết vươn lên và cố gắng.

Thành công không phải là chìa khóa mở cánh cửa hạnh phúc mà hạnh phúc mới là chìa khóa dẫn ta tới cánh cửa thành công. Trong cuộc sống, muốn cảm nhận vầng hào quang rạng ngời của hạnh phúc, chúng ta không chỉ cần nỗ lực, cố gắng mà còn cả sự san sẻ, giúp đỡ mọi người để hạnh phúc đến muôn nơi. Làm điều bạn thích là tự do. Thích điều bạn làm là hạnh phúc. Hạnh phúc có trong những điều vô cùng giản dị: Một sức khỏe tốt, có tiền bạc, có công việc ổn định, có gia đình tốt và có người để yêu thương…

Thành công là đạt được thứ bạn muốn con hạnh phúc là muốn thứ bạn đạt được. Không có hạnh phúc trong việc sở hữu hay đón nhận, chỉ có hạnh phúc khi cho đi. Người hạnh phúc thực sự là người biết cân bằng và san sẻ. Biết cho đi, biết giúp đỡ người khác thì hạnh phúc sẽ tự tìm đến tâm chúng ta. Có lẽ, khi được cho đi, nhìn thấy nụ cười, niềm vui của những người nhận lại, đó chính là giây phút hạnh phúc nhất. Bởi lẽ, khi sở hữu quá nhiều, ta sẽ hao tâm để lo lắng, bảo vệ báu vật của mình, không còn tận hưởng cuộc sống đúng nghĩa. Nhưng khi biết sẻ chia, bầu trời hạnh phúc sẽ ngày càng mở rộng, tỏa ánh nắng ấm áp đến muôn nơi. Trong hành trình tìm kiếm tình yêu, hạnh phúc chỉ đến với những ai biết kiên nhẫn, biết lắng nghe, biết nỗ lực và dũng cảm đương đầu với thử thách.

Cuộc sống trở nên khó khăn hơn khi chúng ta sống vì người khác, nhưng nó cũng trở nên đẹp đẽ và hạnh phúc hơn. Hạnh phúc như bầu trời rộng lớn và vô tư. Hãy luôn biết quan tâm, yêu thương đến những người xung quanh, biết cho đi mà không cần nhận lại, biết cống hiến nhiều hơn là thụ hưởng. Hãy luôn giữ sợi dây liên kết giữa hạnh phúc cá nhân và tập thể. Hãy cùng tôi và mọi người để món quà mang tên Hạnh phúc quý giá đến với muôn nơi, vượt mọi không gian.

Nghị luận về ý nghĩa của Hạnh phúc

  • Cuộc sống có ý nghĩa
  • Hạnh phúc là gì

Bộ đề thi tốt nghiệp THPT 2018

Đề 11:

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?
Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy.

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Đâu chỉ dành cho một riêng ai.

[Tự sự – Lưu Quang Vũ]

Câu 1: Xác định phong cách ngôn ngữ trong đoạn thơ

Câu 2: Cho biết tác dụng của hai biện pháp tu từ: ẩn dụ và nhân hóa được sử dụng trong hai câu thơ:

Đất ấp ôm cho muôn hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng

Câu 3:  Vì sao tác giả lại cho rằng:

Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Đâu chỉ dành cho một riêng ai.

Câu 4: Thông điệp nào có ý nghĩa nhất đối với anh chị?

Phần II:

Câu 1:

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?
viết bài văn [khoảng 200 chữ] trình bày suy nghĩ của anh chị về hai câu thơ trên.

Câu 2: Cảm nhận của anh chị về hai đoạn thơ sau:
Làm sao được tan ra

Thành trăm con sóng nhỏ

Giữa biển lớn tình yêu

Để ngàn năm còn vỗ

[Sóng – Xuân Quỳnh]

Tôi muốn tắt nắng đi

Cho màu đừng nhạt mất,

Tôi muốn buộc gió lại

Cho hương đừng bay đi

[Vội vàng – Xuân Diệu]

Gợi ý làm bài:

Phần I:

Câu 1: Phong cách ngôn ngữ nghệ thuật [ngôn ngữ văn chương]

Câu 2: Tác dụng của biện pháp tu từ nhân hóa và ẩn dụ:

  • Nhân hóa: tạo câu văn sinh động, gợi cảm, khiến những thứ vô tri, vô giác lại có tình cảm như con người [đất ấp ôm, chồi tìm ánh sáng]
  • Ẩn dụ: “đất” là người che chở, bảo bọc; “chồi” là người được che chở, bảo bọc. Câu thơ nói lên quan hệ mật thiết của người che chở và người được che chở. Tuy nhiên, đất không thể đem ánh áng đến cho chồi, chồi phải tự mình tìm ánh sáng => đừng ỷ lại, phụ thuộc vào một ai mà phải tự lực phát triển chính bản thân mình.

Câu 3: Câu thơ có thể hiểu: hạnh phúc có ở khắp nơi, không dành cho riêng ai mà dành cho tất cả mọi người => bất cứ ai cũng có thể có được hạnh phúc, điều đó phụ thuộc vào sự nổ lực của bản thân.

Câu 4: Học sinh có thể chọn lựa những thông điệp như sau và giải thích nguyên nhân:

  • Con người muốn trưởng thành hơn thì phải trải qua thử thách, muốn hạnh phúc hơn thì phải tìm kiếm, phấn đấu
  • Bất cứ ai cũng được sinh ra và lớn lên từ những điều rất nhỏ, rất gắn bó và quen thuộc. Khi biết trân trọng những điều bên cạnh mình thì tự nhiên hạnh phúc sẽ tìm tới bạn.
  • Cuộc đời không phải màu hồng nhưng quan trọng là cách nhìn và cách sống của bạn. Hãy cho đi và yêu thương nhiều hơn để nhận lại nhiều hơn niểm vui.

Phần II:

Câu 1: Vấn đề nghị luận: Cuộc đời có méo mó hay không là do cách nhìn nhận của mỗi người.

+ Cuộc đời: là thế giới khách quan không thể thay đổi theo ước muốn của mình

+ Tâm: giá trị phẩm chất, suy nghĩ bên trong con người, con người có thể thay đổi

+ Cuộc đời méo mó: cách nói hình tượng chỉ sự khiếm khuyết của cuộc đời

+ Tròn ngay tự trong tâm; bản thân mỗi người hoàn thiên giá trị, nhân phẩm của mình

  • Hai câu thơ nhắn nhủ người đọc có thái độ sống tích cực: nếu cuộc đời không hoàn hảo như ta muốn tại sao ta không biết chấp nhận, dung hòa và tự hoàn thiện bản thân mình.
  • Phân tích, chứng minh

+ Cuộc đời là thế giới khách quan, sự thay đổi của nó không phụ thuộc vào ước muốn của con người. Cuộc đời chính là xã hội, một xã hội thì chắc chắn phải có nhiều mặt: kẻ tham lam, kỉ; kẻ xấu xa, bao ngược nhưng cũng có không ít người hiền lành, nhân hậu, biết yêu thương…vì điều đó mà chúng ta đừng nên oán trách cuộc đời.

+ Việc than trách cuộc đời sẽ dần tạo thành thói quen xấu: tự tin, suy nghĩ tiêu cực, bi quan..

+ Dẫn chứng: Có rất nhiều thanh niên ra trường mà không tìm được việc, từ đó buồn phiền oán trách sự bất công của giáo dục và xã hội. Dần tạo cho họ tính thích đổ lỗi và không chịu chủ động để thay đổi làm mới mình phù hợp nhu cầu xã hội.

  • Mọi người nên rèn luyện bản thân để có lối sống lành mạnh, văn minh; bớt đòi hỏi ở cuộc đời, chấp nhận những điều đơn giản, trân trọng những gì bên cạnh.
  • Bình luận:

+ Mỗi người có thể thay đổi cuộc đời nếu ta thay đổi thái độ sống

+ Phê phán những người thiếu trách nhiệm, hay đổ lỗi và chê trách.

  • Bài học, liên hệ bản thân:

+ Sống trách nhiệm với bản thân, gia đình, xã hội

+ Không oán trách, suy nghĩ tiêu cực

+ Học tập và rèn luyện bản thân.

Câu 2:

Mở bài:

  • Xuân Quỳnh là nhà thơ trẻ trong thời kì kháng chiến chống Mỹ, thơ bà mang tâm hồn người phụ nữ đôn hậu, tha thiết với tình yêu, cuộc đời. Sóng là bài thơ tiêu biểu được in trong tập Hoa dọc chiến hào
  • Xuân Diệu là ông hoàng của thơ tình đồng thời cũng là nhà thơ mới nhất trong phong trào thơ mới. Thơ ông đẹp và lạ bởi những hình ảnh sáng tạo độc đáo và ngôn ngữ điêu luyện, giàu cảm xúc. Vội vàng được trích trong tập Thơ thơ.

Thân bài:

  • Cảm nhận đoạn thơ trong bài Sóng
  • “Làm sao được tan ra/ thành trăm con sóng nhỏ”: khi tình yêu đến một ngưỡng cao tràn ngập trong trái tim, người phụ nữ khao khát được sống tận cùng với nó. Câu hỏi tu từ “làm sao” là nỗi lòng khắc khoải về ước muốn được tan ra để dâng hiến, cho đi vì tình cảm là thứ càng cho đi thì càng nhận lại nhiều.
  • “Giữa biển lớn tình yêu/để ngàn năm còn vỗ”: Sóng chỉ là sóng nếu nó không hòa mình giữa đại dương, tình yêu chỉ có thể hao mòn nếu giữ mãi về mình.Đó là ước muốn bất tử hóa, vĩnh cửu hóa tình yêu.
  • Ta thấy một tư tưởng nhân văn trong quan niệm tình yêu của Xuân Quỳnh: Yêu là dâng hiến là hết mình cho tình yêu. Dâng hiến ở đây không thể hiểu theo nghĩa thông tục mà là niềm tin, tình yêu dành cho đối phương lúc nào cũng vẹn tròn, khác hẳn với kiểu tình cảm chia năm sẻ bảy của giới trẻ ngày nay. Tình yêu là chuyện của hai người nhưng nó không thể tách rời với cộng đồng với văn hóa.
  • Đặt bài thơ trong bối cảnh đất nước đang trong cuộc chiến cam go với kẻ thù, ta thấy được tinh thần và những khát vọng muôn đời của tuổi trẻ trong thời đại ấy xem tình yêu là điều thiêng liêng, đáng quý.
  • Nghệ thuật: thể thơ năm chữ đều đặn như tiếng những con sóng vỗ, nhiều phép nhân hóa, ẩn dụ, so sánh.
  • Cảm nhận đoạn thơ trong bài vội vàng
  • “Tôi muốn” được lặp lại 2 lần để nhấn mạnh khát vọng cháy bỏng của nhà thơ. Xuân Diệu muốn “tắt nắng”, “buộc gió”là muốn níu kéo thời gian đừng qua nhanh để còn giữ mãi mùa xuân của trời và mùa xuân của đời.
  • Tác giả mượn “nắng, gió, hương, hoa” để nói lên mùa xuân tươi đẹp của thiên nhiên và tuổi xuân hữu hạn của đời người. Tất cả đều đáng yêu, đáng quý. Cuộc đời với những hoa thơm, gió mát tạo hóa đã dành sẵn cho con người, nhất là những người đang yêu, say đắm với tình yêu.
  • “Hương”, “màu” là hai ẩn dụ nói về tuổi trẻ và đời người. Nhà thơ luôn ám ảnh về thời gian của tuổi trẻ so với thời gian của cuộc đời “Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua/ xuân còn non nghĩa là xuân đã già”

=.> chính vì thế nhà thơ có khát vọng chiếm lấy quyền năng của tạo hóa để vũ trụ ngừng quay, thời gian ngừng trôi mà say sưa tận hưởng tuổi trẻ đời mình.

  • Nghệ thuật: thể thơ ngũ ngôn, động từ mạnh “buộc, tắt”
  • Điểm tương đồng, khác biệt:
  • Tương đồng: thể thơ ngũ ngôn, nhịp điệu dồn dập, thể hiện khát vọng mãnh liệt, cháy bỏng của trái tim đang tha thiết yêu đương.
  • Khác nhau:

+ Khát vọng của đoạn thơ Sóng là khát vọng của tình yêu lứa đôi, khát vọng đi đến tận cùng của tình yêu

+ Vội vàng thể hiện quan điểm sống: sống phải vội, phải nhanh để tận hưởng những gì tươi đẹp nhất mà cuộc đời ban tặng.

Video liên quan

Chủ Đề