Phật độ là gì

Phật độ không có nghĩa là cầu nguyện, van vái điều gì thì Phật độ, Phật ban cho điều ấy. Mà Phật độ ở đây chính là Phật chỉ dạy cho chúng ta con đường giải thoát giác ngộ để tự mỗi chúng ta tùy theo bổn nguyện, căn cơ, hoàn cảnh của chính mình để tự mình hóa giải những phiền não vô minh.

>>Shop Ưu Đàm 

Phật độ là gì? 

Ngày nay có rất nhiều đệ tử Phật vẫn còn nhầm lẫn về hai chữ: “Phật độ”. Theo đó, Phật độ không có nghĩa là mình cầu nguyện, van vái điều gì thì Phật độ, Phật ban cho điều ấy. Mà Phật độ ở đây chính là Phật chỉ dạy cho chúng ta con đường giải thoát giác ngộ để tự mỗi chúng ta tùy theo bổn nguyện, căn cơ và hoàn cảnh của chính mình mà tự mình hóa giải những hệ lụy của phiền não vô minh. Khi ánh sáng xuất hiện, thì bóng tối tự động bị đẩy lùi hoặc mất đi. Giảm được một phần phiền não vô minh thì tăng thêm được một phần an lạc, hạnh phúc mà nhà Phật gọi là Bồ đề Niết bàn.

Phật độ là Phật giúp cho chúng ta phương tiện tức là giáo lý Tứ Diệu Đế, kinh điển, nhưng chính chúng ta phải tự mình nghiên cứu, tu tập, thực hành và sống đúng với chánh pháp thì mới có giải thoát, an vui và tự tại. Ngược lại nếu chúng ta cứ mãi mê ngồi thiền lim dim, tụng kinh, niệm Phật, trì chú, van vái, cầu nguyện mà tự mình không chịu lo tu sửa, tánh tham tật đố không chừa, tâm còn giận còn hờn, lòng còn chạy theo si mê ái dục thì đây chỉ là tu hành theo hình thức, không có một ý nghĩa hay giá trị nào hết.

Xem thêm  Trạm biến áp tiếng anh là gì? Từ vựng tiếng anh chuyên ngành điện

Người đệ tử Phật bắt buộc phải có niềm tin. Nhưng niềm tin ở đây là tin vào lời dạy chân thật của Đức Phật là người đã thực chứng những chân lý nhiệm mầu bởi vì lời dạy của Phật là: ”Như Lai thị chơn ngữ giả, thật ngữ giả, bất dị ngữ giả, bất cuống ngữ giả” nghĩa là lời nói của Phật là chân chính, là thành thật, không tráo trở và không bao giờ dối trá.

Quan trọng hơn là người đệ tử Phật phải tin chính mình có khả năng hóa giải, diệt trừ mọi vô minh phiền não để đạt được tâm thanh tịnh mà có Niết bàn, có Bồ đề cũng như chư Phật, chư Bồ tát vậy. Đức Phật dạy chúng sinh phát triển những tiềm năng và nỗ lực của chính bản thân mình để đạt đến trạng thái an lạc và hạnh phúc tuyệt đối Niết bàn. Do đó hạnh phúc hay khổ đau là do nơi con người chớ không tùy thuộc vào một đấng quyền năng tuyệt đối nào và Đức Phật chỉ là một bậc thầy hướng đạo mà thôi.

Người Phật tử hãy tự độ

Vào thời Đức Phật, khi các đệ tử Ngài sắp qua đời, hay điển hình là khi cư sĩ Cấp Cô Độc sắp chết, Đức Phật đến thăm và chỉ dạy rỏ ràng rằng: Muốn được giải thoát thì đừng chấp thân, đừng chấp tâm và đừng chấp cảnh. Do đó nếu không còn chấp, thì đã chặt đứt tham sân si và dĩ nhiên tâm được thanh tịnh mà chứng được Niết bàn. Đức Phật chỉ nhắc nhở như thế là đủ chớ Phật và đệ tử của Ngài không hề có “Tụng kinh niệm Phật cầu siêu”.

Xem thêm  kinh nghiệm đi du lịch singapore

Tại sao lại không tụng niệm? Vì người sắp chết tâm lại duyên theo tiếng mõ tiếng chuông, âm vang trầm bổng của lời tụng. [Mà còn duyên là còn dính mắc, không tự tại, khó giải thoát ]. Nhưng nếu nhắc nhở cho họ thấu hiểu rằng “ngũ uẩn giai không, duyên sanh như huyễn” nghĩa là thân này không thật, thế gian nầy không thật, cuộc đời cũng như giấc mộng, nhanh như điện chớp, như bóng mây, mới thấy đó rồi mất đó. Ngay cả thân bằng quyến thuộc cũng không thật bởi vì duyên kết thì còn anh còn em, còn vợ còn chồng, còn con còn cháu đến khi duyên tan thì mỗi người đi mỗi ngã. Hiểu được như thế thì họ dễ dàng buông xả, không còn lo phiền tức là “ hết khổ ách”. Tham, sân, si, chấp thủ hết thì tâm trí sáng suốt, có an vui tự tại và Niết bàn, Cực lạc hiển lộ. Dĩ nhiên là họ sẽ được an lành, nhẹ nhàng mà ra đi, gọi cho đẹp thì là “ siêu thoát “.

Đạo Phật không tin vào sự cứu rỗi mà tin sâu vào nhân quả, tin vào lời tuyên bố của Đức Phật khi mới thành đạo là: “Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành” và dĩ nhiên tin vào câu nói sau cùng trước khi Ngài nhập diệt: “Mọi người hãy tự thắp đuốc lên mà đi, hảy thực hành đúng theo con đường Bát Chánh Đạo thì sẻ có giải thoát, giác ngộ ”. Trong tất cả chúng ta, ai hiểu được như thế… Đó chính là đã và đang được “ PHẬT ĐỘ”.

Xem thêm  Văn tế thập loại chúng sinh của đại thi hào Nguyễn Du

Như vậy, đức Phật là một vị Thầy dẫn đường sáng suốt, một vị thầy thuốc tài giỏi, nhưng chúng sinh phải tự mình cất bước lên mà đi thì mới tới đích, có bệnh phải uống thuốc mới hết bệnh, tức là tự học, tự tu, tự độ. Đức Phật không thể làm trái luật Nhân Quả, không thể uống thuốc giùm khiến người đau hết bệnh, không thể ăn giùm khiến người đói được no. Đức Phật chỉ có thể khuyên bảo, truyền dạy chúng sinh bỏ ác làm thiện, từ loại thiện phiền não đến loại thiện không phiền não, tức là khởi đầu bằng việc đoạn trừ mọi ác nghiệp dẫn đến ba cõi khổ, rồi cố gắng làm mười việc lành để sinh cõi trời hay sinh làm người, đó là thiện phiền não. Rồi tu đạo Bồ Tát, đạo thành Phật, thành thiện không phiền não, thành trí tuệ Phật. Thế nên, trí tuệ là quan trọng bậc nhất của đạo Phật và bao trùm toàn diện mục đích phải có của các hàng Phật tử nếu muốn đi trên con đường giải thoát đến giác ngộ viên mãn. Trí tuệ này xuất hiện khi bản thân người Phật tử hành trì các pháp môn tu để thanh tịnh tâm và giữ gìn giới hạnh.

Phật nói: “Không làm các điều ác, Nên làm các việc lành, Tự thanh tịnh Tâm, Đó là lời chư Phật dạy”. Đây là quá trình tu tập của mỗi người chúng ta để tự giải thoát khỏi luân hồi sinh tử.

Tịnh độ [zh. jìngtǔ 淨土, sa. buddhakṣetra, ja. jōdo] nguyên nghĩa Phạn ngữ là Phật [buddha] độ [kṣetra], cõi Phật, cõi thanh tịnh. Trong Bắc tông, người ta hiểu mỗi Tịnh độ thuộc về một vị Phật đã tạo ra, và vì có vô số chư Phật nên có vô số Tịnh độ.

Tịnh độ phương Đông

Được nhắc nhở nhiều nhất là Tịnh độ mang tên Cực Lạc [sa. sukhāvatī] của Phật A-di-đà [sa. amitābha] ở phương Tây. Tịnh độ phía Đông là cõi Phật Dược Sư [sa. bhaiṣajyaguru-buddha] có tên là Tịnh Lưu Ly, có khi Tịnh độ đó được gọi là Điều hỉ quốc [sa. abhirati] của Phật Bất Động [sa. akṣobhya]. Phía Nam là Tịnh độ của Phật Bảo Sinh [sa. ratnasambhava], phía Bắc là Tịnh độ của Phật Cổ Âm [sa. dundubhisvara]. Vị Phật tương lai Di-lặc [sa. maitreya], là vị đang giáo hoá ở cõi Đâu-suất [sa. tuṣita], sẽ tạo một Tịnh độ mới. Nhưng được sanh về Tịnh độ rất khó, sách xưa có câu: Nhân thân nan đắc, Phật pháp nan văn, Thiện duyên nan ngộ, Phật quốc nan sanh.

Tịnh độ được xem là "hoá thân" của thế giới mới tốt đẹp hơn, là cõi của người tu hành muốn được tái sinh. Muốn đạt được cõi này, hành giả không phải chỉ trau dồi thiện nghiệp, công đức phước báu mà còn phải nguyện cầu các đức Phật của các cõi đó cứu độ được tái sinh. Trong nhân gian, người ta thường hiểu Tịnh độ là một nơi có vị trí địa lý nhất định, nhưng thật ra Tịnh độ là một dạng của tâm thức giác ngộ vì thế giới vốn là ảo kể cả Ta Bà, sẽ không bị ô nhiễm và các phương hướng Đông, Tây, Nam, Bắc chỉ có tính chất hình tượng. Nên nhớ là trong Đạo Phật, Tịnh độ chưa phải là mục đích cuối cùng trên con đường tu tập - chỉ là nơi được xem là cõi cuối cùng mà hành giả phải tái sinh để rồi đạt Niết-bàn [trừ phi có hạnh nguyện riêng trên con đường Bồ tát muốn đến các cõi khác để cứu độ].Và trong tinh thần Đại thừa, Đức Phật đặc biệt nói nhưng những bộ Kinh cứu cánh như Hoa Nghiêm, Pháp Hoa, Niết Bàn, ý chỉ nêu rõ "Những cõi nước do Đức Phật biến hóa, để làm phương tiện để an ủi chúng sanh những lúc cảm thấy mệt mỏi, chán nản đều gọi đó là cõi Phương tiện, Hóa thành. Chỉ có Niết Bàn của Phật mới là mới gọi là Bảo Sở" Như vậy cõi Tịnh độ chưa được xem là cõi cuối cùng, cho nên cõi Tinh độ là cõi Phương tiện.

  • Fo Guang Ta-tz'u-tien 佛光大辭典. Fo Guang Ta-tz'u-tien pien-hsiu wei-yuan-hui 佛光大辭典編修委員會. Taipei: Fo-kuang ch'u-pan-she, 1988. [Phật Quang Đại Từ điển. Phật Quang Đại Từ điển biên tu uỷ viên hội. Đài Bắc: Phật Quang xuất bản xã, 1988.]
  • Das Lexikon der Östlichen Weisheitslehren, Bern 1986.
  • Tịnh độ tông
  • Tịnh độ chân tông
  • Cực lạc

  Bài viết chủ đề Phật giáo này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.

  • x
  • t
  • s

Lấy từ “//vi.wikipedia.org/w/index.php?title=Tịnh_độ&oldid=68401053”

Video liên quan

Chủ Đề