Cầu người tâm đắc review


Thật sự là rất kì lạ khi một câu chuyện chứa đầy lỗ hổng logic lại được mọi người ca ngợi và truyền tụng trong một thời gian rất dài. Phải chăng vì nó đánh vào cảm xúc? Phải chăng vì nó làm cho người đọc trong 1 phút giây bỗng cảm thấy mình khôn ra?


Tóm tắt câu chuyện thì về cơ bản sẽ có 1 người đàn ông đến Ngân Hàng vay 1$, sau đó thế chấp 1 tài sản vô cùng giá trị. Có nhiều dị bản cho tài sản này (đó cũng là lý do mình cho rằng đây chỉ là mấy câu chuyện bịa), lúc thì là 1 chiếc oto siêu đắt, lúc thì là 1 lượng lớn cổ phiếu hoặc trái phiếu.

Cầu người tâm đắc review


Điều thú vị mà tác giả muốn nhấn mạnh là mục đích thật sự của người đàn ông. Ông ta không hề muốn vay 1$, ông ta chỉ muốn Ngân Hàng trông giữ tài sản hộ ông ấy. Không ở đâu có thể trông giữ tài sản với mức phí thấp như vậy, chỉ 6% của 1$ (lãi suất ngân hàng).


Bài học rút ra ở đây là cách tư duy ngược, tư duy không lối mòn, thoát ra khỏi định kiến, blabla. Cứ vài hôm mình lại thấy có người share câu chuyện kiểu này và rất tâm đắc.


Bài học thì không sai, nhưng câu chuyện thì rất có vấn đề.


Ngân hàng họ không làm từ thiện, họ kinh doanh. Họ cho vay lấy lãi, và phần lãi đấy phải tối thiểu bù được “chi phí cho vay”. Chi phí này bao gồm tất cả những thứ mà ngân hàng phải trả từ khi khách vay tiền đến khi khách trả nợ, bao gồm: phí nhân sự, cơ sở vật chất, marketing, phí vốn, phí thẩm định tín dụng, phí thẩm định tài sản, các loại hình bảo hiểm, … túm lại là cả một hệ thống vận hành để giúp khách vay tiền.


Ngày xưa mình rất thắc mắc, tại sao đi vay tiền ngân hàng mà trả sớm lại bị phạt, lúc trẻ con mình nghĩ rằng trả muộn mới chết chứ sao trả sớm lại bị phạt. Sau thì mình hiểu vấn đề rất đơn giản, nếu khách vay xong mà trả sớm, thì phần lãi thu của khách không bù đủ chi phí cho vay.


Vì vậy, chẳng ai cho vay 1$ để lấy lãi 6 cent. Khi mà chi phí nhân sự để cho vay khoản này có thể là hàng chục $.


Khi vay tiền bank thì có 1 khái niệm vô cùng quan trọng, đó là mục đích vay. Vay kinh doanh, vay mua bán tài sản lớn, vay tiêu dùng. Từng loại mục đích vay sẽ có điều kiện và lãi suất khác nhau.


Đối với vay tiêu dùng thì chúng ta có thể vay những khoản nhỏ nhỏ cỡ vài chục nghìn đến vài chục triệu. Thường thì khoản vay sẽ tồn tại dưới hình thức trả góp. Đặc điểm của loại này là không cần thế chấp, nhưng lãi thường sẽ cao, và tiền thường sẽ chuyển thẳng vào ví người bán chứ k chuyển cho người vay. Thị trường sẽ có nhiều hành động để kích thích chúng ta vay càng nhiều càng tốt, và đương nhiên là áp dụng trên quy mô lớn. Theo kiểu cho vay ít thì phải cho nhiều người vay và kích thích họ vay nhiều lần ấy.
Chi phí cho vay tiêu dùng thường sẽ thấp, vì ngân hàng dựa vào những hệ thống đánh giá tín dụng tự động để cho vay, vì chi phí thấp nên có thể cho vay số lượng ít. Nhưng túm lại là chẳng ai tự dưng cho bạn vay 1$ chỉ để lấy lãi 1 lần là 6cent.


Nhưng điều ngu ngốc nhất là ở phần tài sản cầm cố. Ngân hàng thường chỉ giữ giấy tờ đảm bảo, chứ không giữ tài sản. Dù là đất đai nhà cửa hay xe cộ, bank cũng chỉ cầm giấy tờ gốc.


Nếu trong trường hợp bank có giữ tài sản, thì họ cũng phải thu phí trông giữ. Bạn bị công an giao thông phạt giữ xe, ngoài khoản phạt theo luật, bạn còn phải nộp phí lưu kho/bến bãi/bảo quản. Chứ ngồi đấy mà tưởng tượng ra công an với ngân hàng họ giữ hộ.


Túm lại, nhìn qua thì ai đó có thể thấy một bài học về tư duy, nhưng tôi chỉ thấy sự ngốc nghếch và khôn lỏi, nghĩ rằng mình khôn hơn thiên hạ.


Có 2 kiểu bài học, 1 là nhìn thấy một việc thực tế rồi rút ra bài học, 2 là có sẵn bài học, rồi sau đó bịa ra một câu chuyện để minh họa cho bài học đó. Tôi đoán câu chuyện trên thuộc kiểu số 2.


Cứ giả sử như ở 1 nơi nào đó thực sự có câu chuyện như vậy từng xảy ra, thì nó cũng chỉ đơn giản là một hành vi dựa vào một lỗ hổng tại một ngân hàng cụ thể nào đó, nó không thể hiện cho trí tuệ của người gửi, nó đại diện cho sự ngu ngốc của người cho vay. Nếu muốn câu chuyện này thành thật, bạn vui lòng ghé tiệm cầm đồ, nhưng không chắc ở đó sẽ bảo quản tốt tài sản của bạn đâu.


Quán trà đá không bán trà trả góp!

Thái Học

Tôi là Phùng Thái Học. Tôi thích viết, thích nuôi mèo, thích Digital Marketing, thích chia sẻ và tâm sự thầm kín. Cám ơn bạn đã ghé qua blog của tôi, rất mong được đọc các comment góp ý của các bạn.

Diễn đàn » Truyện Đam Mỹ Sưu Tầm » Đam Mỹ Hiện Đại Hoàn

Múi giờ = Giờ VN (UTC+7)

[Đam mỹ - Hiện đại] Cầu người tâm đắc - Đường Nhất Tầm


List truyện đam mỹ hiện đại hoàn + Ebook

List truyện đam mỹ cổ đại hoàn + Ebook

Cầu người tâm đắc review
 
Cầu người tâm đắc review
 Trang 1/21
 [ 62 bài ] 

Chuyển đến trang  1, 2, 3, 4, 5 ... 21 Trang sau

In kết quả Đề tài trước | Bài chưa đọc đầu tiên | Đề tài tiếp theo 

Cầu người tâm đắc - Đường Nhất Tầm

 

Cầu người tâm đắc review
 16.04.2018, 01:50

Cầu người tâm đắc review

V.I.P of CLB Tiểu Thuyết

Cầu người tâm đắc review

 

Ngày tham gia: 30.01.2018, 14:59
Bài viết: 4859
Được thanks: 1549 lần
Điểm: 10.25

Cầu người tâm đắc review
 [Đam mỹ - Hiện đại] Cầu người tâm đắc - Đường Nhất Tầm - Điểm: 8

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

Cầu Người Tâm Đắc

Tác giả:Đường Nhất Tầm

Thể loại: Hiện đại đô thị, thụ rời đi công hối hận, tiền kỳ tra hậu kỳ trung khuyển công × quyết đoán cứng cỏi dương quang thâm tình ôn nhu thụ, ấm áp, HE

Editor: winterwind0207

Số chương: 50 chương chính văn+ 10 ngoại truyện.

Nguồn: https://wattpad.com

Trạng thái:Full

Một câu chuyện không có văn án,

Cũng chẳng có tổng kết,

Mọi chuyện đều do duyên phận sắp đặt

Tóm tắt:

Thời kì đại học thụ thầm mến học trưởng công. Học trưởng công cũng không biết chuyện.

Sau đó thụ bởi vì gặp chuyện không cẩn thận xảy ra bất hạnh liên tiếp, thậm chí ở trên mặt lưu lại vết tích

Mười năm sau tình cờ công thụ gặp lại lần nữa!Lần này, đoạn tình cảm thầm mến mười năm không có kết quả sẽ thế nào đây?

Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Ngoại truyện  1
Ngoại truyện 2
Ngoại truyện 3
Ngoại truyện 4
Ngoại truyện 5
Ngoại truyện 6
Ngoại truyện 7
Ngoại truyện 8
Ngoại truyện 9
Ngoại truyện 10

Đã sửa bởi Daesung lúc 20.04.2018, 19:40.

Tìm kiếm với từ khoá:

Cầu người tâm đắc review

            

Cầu người tâm đắc review

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn Daesung về bài viết trên: Ngọc Hân

Cầu người tâm đắc review
Cầu người tâm đắc review
 19.04.2018, 17:15

Cầu người tâm đắc review

Daesung

V.I.P of CLB Tiểu Thuyết

Cầu người tâm đắc review

 

Ngày tham gia: 30.01.2018, 14:59
Bài viết: 4859
Được thanks: 1549 lần
Điểm: 10.25

Cầu người tâm đắc review
 Re: [Đam mỹ - Hiện đại] Cầu người tâm đắc - Đường Nhất Tầm - Điểm: 10

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)

1

Rốt cục nhận được quyết định của vị khách hàng kia, thời điểm Bùi Vận mang theo máy ảnh trở lại công ty bảo hiểm, đã là giờ cơm trưa.

Anh hạ thấp vành mũ xuống, tận lực che khuất vết sẹo trên gò má. Ngón tay xoa nhẹ vào vết sẹo, không khỏi nở nụ cười.

Cũng khó trách vị khách hàng vừa nãy nhìn thấy anh lại lộ ra thần sắc đề phòng cùng sợ hãi như vậy, còn đặc biệt muốn anh gọi điện về cho công ty xác nhận thân phận, lúc sau mới bất đắc dĩ mở cửa xe để cho anh chụp ảnh.

Dù sao chủ xe cũng là phụ nữ, có tâm lý đề phòng người lạ cũng không phải là chuyện gì đáng kể.

Bùi Vận lý giải mà nghĩ, một bên đi lên lầu, một bên nhẹ giọng ngâm nga giai điệu một bài hát:

"Chỉ nguyện có được trái tim của người, bạc đầu chẳng phân ly."*

Bài hát này giai điệu êm tai, ca từ cũng dễ nghe, rất dễ học thuộc lòng. Các đồng nghiệp cơ hồ người người thuộc từng câu chữ, hơn nữa mỗi khi nghe thấy bài hát này vang lên bỗng nhiên cảm thấy phấn chấn, có tinh thần làm việc hơn.

Từ lúc nhân viên công ty sâu sắc yêu trúng giai điệu bài hát này, cũng khiến cho tất cả mọi người đồng loạt đổi nhạc chuông điện thoại di động.

"Này, sao bây giờ cậu mới trở lại, xem cái xe thôi cũng có thể xem lâu như vậy." Đồng nghiệp bất mãn, thái độ xem thường lộ rõ trên mặt, "Chìa khoá xe!"

Bùi Vận ồ một tiếng, cũng không giải thích, mặc cho đồng nghiệp từ trong tay anh hấp tấp lấy chìa khoá xe rời đi...

Có vẻ khu vực người này phụ trách xảy ra tai nạn giao thông, cần thiết anh ta đi coi hiện trường.

Không để ý tới cơm trưa, Bùi Vận ngồi vào trước máy vi tính, đang định đem ảnh chụp vừa nãy lưu vào, vai lại bị người nào đó vỗ vỗ, tổ trưởng ở phía sau cười đến vạn phần hiền lành. "Tiểu Bùi a, có chuyện này... Đường Đông Hưng số 200, mới xảy ra một sự cố."

Đường Đông Hưng, không liên quan đến khu vực anh phụ trách.

Bùi Vận nghi hoặc mà nhìn tổ trưởng, có loại linh cảm không lành dâng lên.

"Tại vì... Lão Trần đây, ngày hôm nay thân thể không thoải mái. A, chuyện này... Ngày hôm nay nắng to, các cậu là người trẻ tuổi, chạy nhiều một chút coi như rèn luyện. Nỗ lực của các cậu, lãnh đạo đều có thể thấy được."

Bùi Vận không lên tiếng, chỉ đưa mắt nhìn về phía cách đó không xa.

Lão Trần trong miệng tổ trưởng, đang cùng những đồng nghiệp khác tán gẫu, tiếng nói vang dội, tiếng cười sáng sủa, dáng dấp khoẻ khoắn trung khí mười phần, không nhìn ra một điểm dị thường.

Trong lòng tuy rõ ràng nhưng Bùi Vận cũng lười vạch trần. Thế đạo gian nan, bát cơm cũng không phải dễ dàng kiếm, thời điểm anh ở bên ngoài tìm việc khắp nơi cũng rất khó khăn.

Bùi Vận xoa xoa dạ dày trống không, đứng dậy: "Tổ trưởng, chìa khóa xe tôi vừa mới đưa anh Phùng..."

"Chuyện khó khăn này, phải biết cách khắc phục một chút!" Tổ trưởng mạnh mẽ mà phất tay, "Tiểu Bùi a, cậu cũng biết, công ty chúng ta, trước mắt không đủ xe. Với lại đường Đông Hưng cũng không xa, hay là cậu..."

Giọng điệu này nghe giống như ra lệnh.

Bùi Vận thở dài, bất đắc dĩ mà liếc nhìn ánh mặt trời chói mắt ngoài cửa sổ, cầm lên ba lô trên đất, tắt máy vi tính, đem máy ảnh nhét vào trong ba lô, "Tôi sẽ đạp xe đi."

"Đúng rồi! Người trẻ tuổi có khác, phải biết chịu đựng cực khổ sau này mới thành tài được." Tổ trưởng trên mặt cười như nở hoa, lại dùng sức đánh vào vai phải của anh.

Bùi Vận khóe miệng co giật một cái.

Không biết có phải ảo giác hay không, vết thương cũ trên vai tựa hồ lại đau.

Khí trời ba mươi tám độ, mặt trời đang tận hết sức lực mà phóng thích nhiệt lượng, tiếng ve kêu không dứt bên tai. Bây giờ là buổi trưa trời nóng như đổ lửa, trong không khí này mà cưỡi xe đạp, có lọai ảo giác không khác gì đem bản thân mình đưa vào bếp lò.

Đường Đông Hưng nói xa cũng không xa, nói gần cũng không tính quá gần. Lái xe ô tô ngược lại rất nhanh, thế nhưng đi xe đạp, ít nhất cũng mất khoảng 40 phút.

Phía sau lưng áo sơ mi rất nhanh bị mồ hôi thấn ướt đẫm, Bùi Vận nhìn đồng hồ trên tay một chút, tận lực tăng nhanh tốc độ đạp xe.

Giờ này đang là chính ngọ*, lại gặp thời gian bữa trưa, vạn nhất khách hàng chờ đến thiếu kiên nhẫn, trực tiếp cùng xe tải rời đi, Bùi Vận sẽ không tránh khỏi trách nhiệm trong chuyện này.

(Giờ Ngọ - giờ ngựa – tính từ 11 giờ đến 13 giờ trưa)

Thế nhưng trước khi đi tổ trưởng ngược lại đã giúp anh gọi điện thoại nói rõ tình huống cho khách hàng, đối phương tựa hồ rất dễ nói chuyện, rất phối hợp mà đáp lại, vẫn chưa biểu thị bất kỳ tâm ý giục giã nào.

Mà cho tới bây giờ điện thoại di động của anh vẫn yên lặng không có tiếng động, hiển nhiên vị khách này cũng thật kiên nhẫn quá mức bình thường.

Lúc đến nơi nghĩ là do nguyên nhân nhiệt độ cao, trước mắt mơ hồ biến thành màu đen. Bùi Vận xoa bóp thái dương, đem xe đạp dừng lại bên đường, đi về phía xảy ra chiếc xe xảy ra sự cố.

Đó là một chiếc Jaguar, hình dáng xe trôi chảy sinh động mười phần, bàn luận về đẳng cấp cũng không tính thấp. Chỉ là bọn anh làm nghề này, dạng xe hàng hiệu gì đều đã gặp, Porsche Land Rover cũng thường xuyên nhìn thấy, tuy rằng xe bị đụng đến rối tinh rối mù, cũng không cảm giác được chút nào tâm ý đáng tiếc.

Chỉ có điều ——

Bùi Vận gãi gãi đầu, ngưng thần nhìn sang.

Chỉ là đụng vào cột điện ven đường mà thôi, bị xước chút nước sơn dầu chảy ra cũng là bình thường, nhưng sao chiếc xe này tổn thương nghiêm trọng như vậy?

Quả thực giống như đâm đầu trực tiếp vào cột điện.

Dù sao cũng đang là ban ngày, ánh mắt phải kém đến mức nào, đến mức một cây cột điện dựng thẳng đứng ở nơi đó cũng có thể va vào?

Chẳng lẽ là bởi vì đối phương say rượu?

Bùi Vận âm thầm lưu tâm, đi tới bên cạnh buồng lái. Cách cửa xe mơ hồ có thể thấy được, người lái xe kia cũng không biết là chủ xe hay là tài xế, phảng phất giống như đang ngủ, không thấy rõ tướng mạo.

Bùi Vận lần này càng xác định ý nghĩ của mình, lễ phép gõ cửa kính xe mấy lần.

Đối phương rất nhanh ngẩng đầu lên, cũng không hề có tâm ý hoài nghi, liền kéo mở cửa xe đi ra.

Đó là một người đàn ông khoảng chừng hai mươi tám hai mươi chín tuổi, gương mặt góc cạnh rõ ràng, ngũ quan sáng sủa, mặc trên người một chiếc áo sơ mi thẳng tắp. Rõ ràng nhiệt độ bên ngoài trời rất cao, hắn lại có vẻ nhã nhặn trầm tính, trong ánh mắt không hề sợ hãi, cũng không có một chút men say, chỉ hướng về phía Bùi Vận gật đầu: "Làm phiền."

Âm thanh ôn thuần tao nhã, ẩn chứa từ tính, vừa đúng.

Đơn giản giơ tay nhấc chân đều khí chất phong độ phiên phiên, dáng dấp cực kỳ giống lãnh đạo thị sát công nhân.

Nhịp tim Bùi Vận đột nhiện đập mạnh, anh cố gắng cưỡng bách chính mình trấn định lại, theo bản năng mà đè ép vành mũ đem mặt mình che đi hơn nửa, xoay người lại từ trong ba lô móc ra bình nước khoáng mang theo bên người, đưa tới trước mắt người đàn ông. "Ngày hôm nay quá nóng, ngài trước tiên uống ngụm nước giải nhiệt đi ạ."

Người đàn ông vẫn chưa đưa tay đón, cũng không trả lời, chỉ không hề động đậy mà nhìn anh.

Bùi Vận tay cứng đơ, nhất thời cảm thấy mất mặt.

Thấy thế nào điệu bộ này, cũng giống như bản thân anh muốn bỏ thuốc hại người, kết quả có tật giật mình, bị đối phương phát hiện.

Có ý tốt đối phương không chịu cảm kích Bùi Vận cũng không có biện pháp, mất tự nhiên thu tay về bỏ bình nước vào trong ba lô, "Tiên sinh, phiền ngài cung cấp cho tôi một ít tư liệu liên quan tới xe của ngài."

Người đàn ông lần này mới giật giật, cúi người tiến vào xe, đem tư liệu để ở ghế phó lái đưa cho anh. "Xe vẫn để ở đây không hề di chuyển. Cảnh sát giao thông đã lập biên lai, đây là giấy chứng nhận của tôi, còn có hợp đồng bảo hiểm."

"Tề Thịnh." Bùi Vận nhìn tên của người đàn ông trên giấy chứng nhận, nhỏ giọng niệm một câu, lấy ra máy ảnh trong ba lô, chụp lại phần tư liệu, sau đó chụp lại mức độ tổn hại của chiếc xe.

"Đứng xa như vậy, cậu vẫn có thể chụp được sao?" Dựa vào bên cạnh xe Tề Thịnh tựa hồ vô tình hoặc cố ý nói một câu như vậy.

Bùi Vận run tay một cái, camera suýt chút nữa rơi xuống đất, may là anh đúng lúc kéo lại dây đeo, mới miễn cưỡng không để máy ảnh tiếp xúc thân mật với mặt đất.

Thực sự là quá mất mặt.

Bùi Vận lau mồ hôi, lúng túng giải thích: "Tề tiên sinh, đây là quy định công ty, góc độ xa gần đều phải chụp lại."

"Há, " Tề Thịnh nhàn nhạt ứng, "Khổ cực rồi."

Ở đây dưới dạng bầu không khí này Bùi Vận cảm thấy cả người cũng không được tự nhiên, nhanh chóng chụp xong hình, liền vội vàng cáo từ: "Vậy Tề tiên sinh, chốc nữa sẽ có nhân viên công tác cửa hàng 4S đến đây, ngài trực tiếp theo họ đến cửa hàng sửa xe là được. Không có việc gì tôi liền..."

"Xe của tôi đã không có cách nào mở máy." Tề Thịnh nhún nhún vai đánh gãy lời nói của Bùi Vận, "Xe tải sẽ nhanh chóng tới đây."

"Vậy ngài chú ý an toàn, ngày hôm nay quá nóng... Chú ý đề phòng cảm nắng." Bùi Vận máy móc nói lời quan tâm, lấy ra bình nước khoáng vừa nhét trở về, thả ở trước mui xe, "Tôi xin phép đi về trước."

Tránh khỏi ánh mắt của đối phương, Bùi Vận đeo ba lô vào, tuỳ ý chà xát mồ hôi rơi ở trên mặt, cúi đầu đi về phía xe đạp, dáng dấp chật vật giống như người lưu vong, phía sau thanh âm của người đàn ông lại đột nhiên truyền đến: " Đã lâu không gặp."

Hết chương 1

Chú thích:

- Bài hát mà Bùi Vận hát tên là: Nguyện có trái tim người.

Tìm kiếm với từ khoá:

Cầu người tâm đắc review

            

Cầu người tâm đắc review
Cầu người tâm đắc review
Cầu người tâm đắc review
 19.04.2018, 17:39

Cầu người tâm đắc review

Daesung

V.I.P of CLB Tiểu Thuyết

Cầu người tâm đắc review

 

Ngày tham gia: 30.01.2018, 14:59
Bài viết: 4859
Được thanks: 1549 lần
Điểm: 10.25

Cầu người tâm đắc review
 Re: [Đam mỹ - Hiện đại] Cầu người tâm đắc - Đường Nhất Tầm - Điểm: 11

Đang tải Player đọc truyện...

Tốc độ đọc truyện: 0.90x

(Đóng góp ý kiến về player nghe đọc truyện)


2

Bùi Vận thân thể cưng đờ, ngừng lại bước chân.

Người đàn ông kia chậm rãi đi về phía anh, dừng lại ở sau lưng anh, khẩu khí ôn hoà tuy là dò hỏi nhưng lại khẳng định đến cực điểm: "Tôi nghĩ, tôi hẳn là không nhận sai người?"

Bùi Vận hít thở sâu hai lần, lúc này mới quay người lại, lễ phép cười một cái: "Tề tiên sinh trí nhớ thật tốt."

"Quá khen, " Tề Thịnh cũng mỉm cười, "Khi đó ở đại học, cả ngày đi theo phía sau Ninh Nhật như hình với bóng, là cậu đúng không?"

Hai chữ Ninh Nhật vừa nói ra, Bùi Vận vốn đang nở nụ cười dối trá đột nhiên cứng ngắc.

"Cậu tên gì? Hình như gọi... Mai Vận? Hay là..." Tề Thịnh hơi nhíu lên lông mày, tỉ mỉ suy nghĩ hồi lâu, vẫn lắc đầu hơi mang vẻ áy náy cười cười, "Xin lỗi, tôi không nhớ rõ."

Bùi Vận cũng không ngại: "Đã lâu không gặp mặt, Tề tiên sinh không có ấn tượng cũng là chuyện bình thường."

Dù sao cũng nhớ tới không sai biệt lắm, Mai Vận hay Bùi Vận, tóm lại chắc chắn không phải là vận may, cũng là được rồi.

Tên của anh sẽ không bao giờ bằng tên của Tề Thịnh, làm người đạt được nhiều may mắn như vậy.

Tề Thịnh Tề Thịnh, kỳ khai đắc thắng*, từ nhỏ liền nhất định là thiên chi kiêu tử*.

(Kỳ khai đắc thắng: Làm việc gì cũng thắng lợi may mắn.)

(Thiên chi kiêu tử: Đứa con được cha mẹ cưng chiều quá sinh kiêu. Đứa con cưng của ông trời. Vốn ý chỉ tộc người Hồ hùng mạnh ở phương Bắc, sau lại chỉ đứa con do được cha mẹ cưng chiều quá mà sinh hư.)

Nói xong thấy thân hình của Tề Thịnh đột nhiên lung lay một cái, Bùi Vận sững sờ, mới hỏi: "Làm sao vậy? Ngày nóng quá nên bị say nắng sao?"

"Không sao," Tề Thịnh lắc đầu, hời hợt nói, lại khách khí hướng anh vươn tay ra, "Rảnh rỗi, thì liên hệ."

Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, đẹp đẽ đến mức quả thực không giống tay của đàn ông.

Bùi Vận có một thời điểm hoảng hốt, chậm rãi nắm chặt tay hắn, giương mắt đang chờ nói câu gì khách sáo, lúc này mới đột nhiên chú ý tới nơi thái dương của Tề Thịnh dường như có máu ứ đọng.

Sắc mặt Bùi Vận trở nên nghiêm túc, anh buông tay ra, chỉ chỉ trán của mình: "Nơi này bị thương sao, là do sự cố vừa nãy?"

"Khả năng là thế, giống như đụng một cái, không làm sao chú ý." Tề Thịnh mạn bất kinh tâm* nói, "Tôi không có việc gì, mấu chốt là xe không thể có chuyện."

(Mạn bất kinh tâm: Tuỳ tiện không chịu ràng buộc)

Bùi Vận giận dữ, nhất thời bị nghẹn đến nói không ra lời.

Xem qua rất nhiều sự cố, gặp gỡ không ít người, ngược lại là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy người như vậy, không lấy an toàn của mình coi là chuyện to tát, lại đi coi trọng chiếc xe chỉ là vật ngoài thân.

Đặc biệt là lời này từ trong miệng một đại thiếu gia ăn mặc không lo nói ra, thì càng hiện ra hoang đường.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, nhân viên cửa hàng sửa xe 4S đã tới, thuần thục sắp xếp xe tải, Tề Thịnh vội vàng đi theo xem xét tình huống, dáng dấp căng thẳng cẩn thận, dường như đang làm việc gì đó rất đỗi quan trọng.

Sau khi tất cả sắp xếp xong, Tề Thịnh đang chờ đi cùng nhân viên cửa hàng 4S, cánh tay lại bị người đằng sau kéo lại, Tề Thịnh kinh ngạc quay đầu: "Cậu còn chưa đi."

Câu nói này khiến Bùi Vận hơi co quắp khoé miệng.

"Xe giao cho bọn họ là tốt rồi, " Bùi Vận bình tĩnh mà giải thích, "Hay là anh đi bệnh viện nhìn xem. Thời điểm va chạm gặp phải va đập nghiêm trọng, hoặc là do túi khí an toàn đè ép, có lúc dễ dàng bị tổn thương nội tạng mà không tự biết, vẫn là phải kịp thời đi chụp chiếu kiểm tra một chút."

Tề Thịnh kiên nhẫn nghe anh nói xong, sau đó nghiêng đầu: "Ồ."

Một bộ dạng khiếm tốn nghe mà không chấp nhận.

Nói xong hắn liền quay người đi về phía xe của nhân viên 4S.

Bùi Vận đột nhiên cảm thấy chính mình mấy năm qua tức giận không có nhiều bằng ngày hôm nay, dùng lực lớn đem Tề Thịnh kéo qua, vẫn kiên trì thuyết phục. "Hiện tại phải đi bệnh viện."

"Cậu..." Tề Thịnh đang chờ nói chuyện, một trận choáng váng kéo tới, làm cho hắn suýt chút nữa ngã vào trên người Bùi Vận, lại theo bản năng mà ấn ấn đầu.

Trong lòng biết Bùi Vận nói không sai, Tề Thịnh ra hiệu nhân viên công tác rời đi trước, ôm cánh tay tự tiếu phi tiếu* đánh giá Bùi Vận liếc mắt một cái: "Hài lòng chưa?"

(Tự tiếu phi tiếu: cười mà như không cười.)

Bùi Vận nhìn điện thoại di động một chút, tin nhắn trì hoãn nhiệm vụ đã tăng thêm vài cái, thế nhưng chung quy không yên lòng vết thương của đối phương, nhận mệnh mà thở dài: "Thôi để tôi đưa anh đi."

Tề Thịnh nhíu mày: "Làm sao đưa?"

Chỗ này tương đối hẻo lánh, xe cộ lui tới rất ít, đừng nói là xe taxi, Bùi Vận nhất thời không nghĩ ra được, ánh mắt lại rơi vào xe đạp dựng bên đường, không khỏi bật thốt lên: "Nếu không tôi đạp xe chở anh đi."

Tề Thịnh theo ánh mắt của đối phương nhìn lại, nhất thời có loại ảo giác bản thân tự đào hố nhảy xuống, biểu tình trở nên cứng ngắc một chút, sắc mặt lúc thì trắng lúc thì đỏ, khá là đặc sắc.

Tề đại thiếu gia đương nhiên sẽ không có chuyện không để ý đến thân phận mà ngồi ở sau xe đạp, giống như ở trường học nữ sinh mới biết yêu ngồi ở phía sau xe của bạn trai, vì vậy cuối cùng hai người buồn bực đi bộ con đường mấy trăm mét, ngồi lên xe taxi.

Có lẽ là ánh sáng quá chói mắt cũng có thể là vừa mới va chạm gây nên, thời điểm xe taxi dừng lại bên cạnh hai người, Tề Thịnh chân mềm nhũn suýt chút nữa ngã xuống, may mà được Bùi Vận kéo lại, mất công tốn sức đưa hắn vào chỗ ngồi phía sau sắp xếp ổn định, sau đó chính mình mới kéo cửa xe ngồi xuống ghế phó lái.

Tề Thịnh vừa lên xe liền dựa vào cửa sổ nơi đó nhắm mắt dưỡng thần, Bùi Vận gọi điện thoại hướng tổ trưởng xin nghỉ, kiên trì nói trong nhà nhất thời có việc gấp, lại mặt dày xin nhờ đối phương đem nhiệm vụ trong tay mình giao cho người khác xử lý.

Tổ trưởng tại đầu kia đáp lại cũng không có ý tốt, còn có ý oán giận, Bùi Vận cơ hồ nhắm hai mắt cũng có thể nghĩ ra được đối phương giờ khắc này đang nguyền rủa chính mình.

"Tiểu Bùi a! Tôi nói cậu nghe, chuyện này rõ ràng là cậu không đúng! Cậu đột nhiên tiền trảm hậu tấu*, bỏ lại công việc không chịu trách nhiệm! Trong nhà có khó khăn, tôi cũng biết mà, thế nhưng phải khắc phục một chút! Ai, người tuổi trẻ bây giờ a, thực sự là một chút khổ cũng không chịu được..."

(Tiền trảm hậu tấu: Chém trước tâu sau (tiền: trước, trảm: chém, hậu: sau, tấu: tâu, thưa). Trong tiếng Việt thành ngữ tiền trảm hậu tấu thường dùng để chỉ những việc làm không chờ đợi cấp trên, cứ làm, cứ hành động trước, xong xuôi mọi chuyện rồi mới báo cáo, thưa gửi.)

Nhịn nhục nghe giáo huấn nửa ngày, Bùi Vận không nói hỏi trời xanh mà thở dài, âm thầm nguyền rủa vô số lần chính mình quản việc không đâu ——

Anh vốn là một nhân viên bảo hiểm điều tra sự cố nho nhỏ, còn là một người mới. Xem trọng tình huống của xe cộ mới là nhiệm vụ của anh, còn chủ xe sống hay chết, liên quan quái gì đến anh?

Bây giờ xin nghỉ việc đã đành còn tự mình đưa người ta đi bệnh viện. Đúng là lo chuyện bao đồng.

"Nói dối có thể mặt không biến sắc như vậy, " Mới vừa tắt điện thoại, phía sau lại truyền đến một câu hờ hững như vậy, người nói chuyện ngay cả mí mắt cũng không nhấc lên một chút, không hề tự giác bản thân chính là nguyên nhân khiến Bùi Vận phải làm như vậy, chỉ đơn giản nói thêm một câu, "Làm tốt lắm!"

Bùi Vận chỉ cảm thấy một luồng huyết suýt chút nữa xông lên đại não.

Đè nén xuống phẫn uất ngập tràn, Bùi Vận gằn từng chữ nói: "Cảm ơn khích lệ."

"Há, " Tề Thịnh nhấc mắt lên, "Đây không phải là khích lệ."

"..."

Bùi Vận ngậm miệng, cố nén kích động đem điện thoại di động trực tiếp đập vào đầu đối phương làm cho hắn triệt để cấm khẩu.

Tề Thịnh thấy thế, không khỏi ngoắc ngoắc khóe miệng, một lát sau lại cảm thấy một chút không đúng.

Ý định trêu đùa một người, với hắn bây giờ mà nói, tuyệt đối là hành vi hiếm có.

Trong lĩnh vực kinh doanh hắn đã gặp rất nhiều người, gặp người nào nên bày tỏ vẻ mặt gì hắn đã quá quen thuộc, đã từ lâu hắn giống như đeo một chiếc mặt nạ, nho nhã lễ độ, thân thiết ôn hoà lại giấu diếm xa cách.

Làm sao giống như giờ phút này

Đại khái là...nguyên nhân gặp gỡ được đàn em cũ đi.

Đặc biệt là đối phương khi đó, lại cùng mình...

"Chi —— "

Tắc xi đứng ở cửa bệnh viện, đánh gãy hồi ức của hắn.

Hết chương 2

Tìm kiếm với từ khoá:

Cầu người tâm đắc review

            

Cầu người tâm đắc review

1 thành viên đã gởi lời cảm ơn Daesung về bài viết trên: HNRTV

Hiển thị bài viết từ:  Sắp xếp theo  

Cầu người tâm đắc review
 Trang 1/21
 [ 62 bài ] 

Chuyển đến trang  1, 2, 3, 4, 5 ... 21 Trang sau

Chuyển đến:  



Diễn đàn » Truyện Đam Mỹ Sưu Tầm » Đam Mỹ Hiện Đại Hoàn

Múi giờ = Giờ VN (UTC+7)


Đang truy cập 

Thành viên đang xem chuyên mục này: diikjlvbc345, Mai Thi 9 và 109 khách

Điều hành 

Mod Box Truyện Đam Mỹ, Thử việc Box Truyện đam mỹ


Bạn không thể tạo đề tài mới
Bạn không thể viết bài trả lời
Bạn không thể sửa bài của mình
Bạn không thể xoá bài của mình
Bạn không thể gởi tập tin kèm

Hi, Khách 

Cầu người tâm đắc review

Tên thành viên:

Mật khẩu:


Đề tài nổi bật 

1 • [Xuyên không - Dị giới] Thiên tài triệu hồi sư - Nhược Tuyết Tam Thiên

1 ... 270, 271, 272

2 • [Xuyên không - Điền văn] Nông kiều có phúc - Tịch Mịch Thanh Tuyền

1 ... 187, 188, 189

3 • [Xuyên không - Dị giới] Phế sài muốn nghịch thiên Ma Đế cuồng phi - Tiêu Thất Gia - Hoàn

1 ... 229, 230, 231

4 • [Xuyên không - Không gian] Vợ quân nhân đừng xằng bậy - Niên Tiểu Hoa (đang beta)

1 ... 150, 151, 152

5 • [Xuyên không] Cuộc sống điền viên của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng

1 ... 180, 181, 182

6 • [Xuyên không - Trùng sinh] Cùng trời với thú - Vụ Thỉ Dực

1 ... 145, 146, 147

7 • [Xuyên không - Trùng sinh - Dị giới] Độc y thần nữ phúc hắc lãnh đế cuồng sủng thê - Nguyệt Hạ Khuynh Ca

1 ... 244, 245, 246

8 • [Hiện đại - Trùng sinh] Gia khẩu vị quá nặng - Hắc Tâm Bình Quả

1 ... 160, 161, 162

9 • [Hiện đại] Hôn trộm 55 lần - Diệp Phi Dạ

1 ... 234, 235, 236

10 • [Xuyên không] Trời sinh một đôi - Đông Thanh Liễu Diệp

1 ... 161, 162, 163

Cầu người tâm đắc review
[Hiện đại] Hào môn tranh đấu I Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc - Hàn Trinh Trinh

1 ... 485, 486, 487

12 • [Xuyên không Điền văn] Trọng Sinh Tiểu Địa Chủ - Nhược Nhan (Phần 1)

1 ... 166, 167, 168

13 • [Hiện đại] Ảnh hậu làm quân tẩu - Đông Nhật Nãi Trà

1 ... 73, 74, 75

Cầu người tâm đắc review
[Xuyên không] Kế thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt

1 ... 121, 122, 123

15 • [Cổ đại - Trùng sinh] Đích nữ vô song - Bạch Sắc Hồ Điệp

1 ... 120, 121, 122

16 • [Hiện đại] Bí mật thức tỉnh - Tùy Hầu Châu

1 ... 57, 58, 59

17 • [Cổ đại - Trọng sinh] Tướng môn độc hậu - Thiên Sơn Trà Khách

1 ... 55, 56, 57

18 • [Hiện đại] Quân hôn Tổng giám đốc thô bạo của tôi - Nam Mịch

1 ... 143, 144, 145

19 • [Xuyên không - Dị giới] Tà phượng nghịch thiên - Băng Y Khả Khả

1 ... 148, 149, 150

20 • [Xuyên không] Ác Nhân Thành Đôi - Quỷ Quỷ Mộng Du

1 ... 78, 79, 80


Thành viên nổi bật 

Cầu người tâm đắc review

ChieuNinh
Cầu người tâm đắc review

Mẹ Bầu
Cầu người tâm đắc review

Ngọc Hân
Cầu người tâm đắc review

đêmcôđơn
Cầu người tâm đắc review

Cá Kho Muội Tử
Cầu người tâm đắc review

JesusBoB


Nhắn tin nhanh 

Thu Hằng 177: Ad ơi. Cho mình hỏi s mấy bữa nay các file đọc đều bị lỗi thế. K có truyện nào nghe đc cả��

Shop - Đấu giá: Mẹ Bầu vừa đặt giá 201 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Cw.Karen: Ad ơi, cho mình hỏi là sao từ hôm qua đến giờ các file đọc đều bị báo lỗi, không nghe đọc được truyện nào luôn vậy ạ?

Huyền_Namida: @cencibe nhắn tin với Mod hoặc Admin nhờ xóa nhé bạn.

cencibe: Làm sao để xóa bài viết đã từng viết được vậy

cencibe: Trời ơi đọc lại truyện trước kia viết chỉ muốn độn quần

Trieudung: mọi người ơi có biết tên truyện này giúp mình với:

Nam chính được đứa trẻ ma là con tương lai đến tìm để cứu nữ chính. nếu không cứu được thì đứa bé này sẽ không được ra đời... Kết truyện  là nữ chính sinh ra đứa bé này. Điểm dễ nhớ là đứa bé sinh ra mà không mất đi ký ức lúc trước đến tìm cha nó.

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 564 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 417 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 620 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 201 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 499 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 643 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 200 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 411 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 300 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 509 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 627 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 589 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 519 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 744 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 642 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 435 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 672 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 387 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 298 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 349 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 384 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: MỀU vừa đặt giá 286 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review

Shop - Đấu giá: Lục Bình vừa đặt giá 523 điểm để mua

Cầu người tâm đắc review


Diễn đàn • Thư viện ảnh • Thư viện nhạc • Shop - Đấu giá • Bomb
Bảng thiết lập cá nhân • Phạm quy Trợ giúp • Đăng ký • Đăng nhập