Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường

 

TẢ CON ĐƯỜNG ĐI HỌC CỦA EM

Nếu ai đó hỏi em về kỉ niệm tuổi học trò, em sẽ không ngần ngại nói về những lần học tối đạp xe đến trường, những buổi tụm năm tụm ba đi bộ mỗi giờ tan học, những tiếng cười và niềm hân hoan thơ trẻ,… Tất cả đều gửi gắm tại nơi vô cùng thân thương- con đường đến trường.

Không biết đã bao nhiêu lần em đi trên con đường ấy, đường và chân giống như đôi bạn thân ấy vậy mà mỗi lần nghĩ đến nó trong lòng tôi luôn có nhiều xúc cảm thật đặc biệt. Con đường từ nhà tôi đến trường chỉ gần 2km và đã được xây dựng từ rất lâu. Trước lần nghe mẹ kể nó là đường đất chứ không đổ bê tông sạch đẹp như bây giờ. Con đường thẳng tắp lại nằm cạnh ruộng lúa và trải dài là dòng sông của làng nên có ít nhà dân ở đó. Mỗi mùa nó mang một tâm trạng khác nhau và một máu áo thật đặc biệt. Khi vào xuân mang theo cơn mưa phùn lất phất đến con đường mơ mộng ẩm ướt. Đi trên con đường ta có thể nghe thấy tiếng chim hót líu lo trên những hàng cây nhãn đâm hoa dọc bờ sông, những hoa bưởi còn trải dài và thơm ngào ngạt. Thi thoảng đi trên đường em vẫn thường thấy những vết bùn của các bác nông dân vương lại khi vừa đi cấy về. Mạ non của lúa mỗi khi ấy làm con đường duyên dáng lạ kì. Mùa hạ về với cái nóng bỏng rát cũng là lúc các cô cậu học trò tranh nhau những giỏ xe chở đầy hoa phượng đỏ trên đường. Là lúc vừa đi bộ đến trường chúng em còn đẩy giúp các bác nông dân những xe thồ chở đầy lúa vàng ươm. Là bọn trẻ đùa nghịch với đống rơm khô ròn trên đường rắc lên đầu nhau…Hạ qua thu tới con đường đến trường mang nét dịu dàng của cánh đồng hoa cúc, của dòng sông với nước lững lờ trôi, con đường hân hoan đón chúng em vào ngày tựu trường với bao nhiêu là balo cặp sách mới khoác tung tăng đi học. Chỉ có khi đông về con đường mới mang vẻ trầm mặc và buồn man mác. Con đường đi học khi ấy đầy gió lộng nên mọi người ít ngắm nó hơn trong rét buốt. Thế nhưng người bạn thân thiết ấy , vẫn mang nét ấm áp, lạ lỳ trong những ngày lạnh giá: là hoa cải vàng sông, là gánh ngô nướng bán rong,..con đường gom nhặt biết bao kỷ niệm , đồng hành cùng chúng tôi với biết bao cảm xúc khó quên

 

Xem thêm:  Soạn văn Luyện nói về quan sát, tưởng tượng và so sánh và nhận xét trong văn miêu tả

 

Dù mai đây có lớn lên, có đi bao nhiêu cung đường lối đẹp hơn ta cũng không thể nào thôi dành trọn vẹn tình yêu cho con đường đến trường ngày thơ bé của tôi. Con đường tuyệt đẹp !

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 CẢM NGHĨ VỀ CON ĐƯỜNG ĐI HỌC

Thời thơ ấu để lại trong ký ức tôi biết bao kỉ niệm, là những ngày vui chơi trên những cánh đồng, những lần chơi đồ hàng, đóng giả siêu nhân với lũ trẻ trong xóm, là dòng sông, là lũy tre cây đa đầu đình thân thương đến lạ. Và có lẽ sâu sắc nhất trong ký ức của tôi chính là hình ảnh con đường đi học.

Trước đây, nó không phải là một con đường bằng phẳng láng mịn được đổ bê tông đẹp đẽ mà chỉ là con đường ngoằn ngoèo, khúc khuỷu được lát bằng những viên gạch đỏ loại nhỏ. Một vài chỗ còn đã bị vỡ ra rất khó đi lại. Vài năm trước, con đường mới được thay một chiếc áo mới, xinh xắn, sáng sủa hơn nhờ sự chung tay giúp đỡ của chính những người dân trong làng. Dọc con đường được treo dây cờ, khẩu hiệu trang trí. Một bên đường là những ngôi nhà mái bằng cũng đã nhuốm màu thời gian còn một bên là dòng sông mềm mại chảy như một tấm lụa.

Tôi đã chứng kiến sự thay da đổi thịt của con đường này và nó cũng đã ghi dấu biết bao ngày tháng cắp sách đến trường của tôi. Từ ngày đầu tiên đi học, đặt chân lên con đường ấy với tư cách là học sinh lớp một, biết bao cảm xúc bỡ ngỡ rụt rè, nôn nao, chính con đường này là người bạn chia sẻ với tôi. Tôi nhìn các anh chị lớn hơn tíu tít đến trường, tôi thực sự ngưỡng mộ họ và lúc ấy đường như nói với tôi rằng “Không sao đâu, rồi cậu cũng sẽ như các anh chị ấy!”. Quả thật là vậy, sau này, ngày ngày đi về trên con đường ấy tới bốn lần nên nó trở thành một phần không thể thiếu mỗi lần tôi nhắc lại về tuổi học trò. Từ một cô bé nhút nhát rụt rè, đường đã thấy tôi dần mở lòng hơn, vui tươi và mỉm cười nhiều hơn. Tôi nhớ trên con đường ấy, tôi và những người bạn của mình đã cười nói rất vui vẻ, đã nói những câu chuyện vu vơ của trẻ con. Tôi nhớ trên con đường ấy, mình đã chạy hối hả như thế nào để về nhà báo cho bố mẹ kết quả học tập của mình. Cũng trên con đường ấy còn lưu lại những giọt nước mắt của tôi khi gặp phải chuyện buồn hay bị bạn bè trêu chọc, vừa đi vừa khóc. Dù trong hoàn cảnh nào, con đường vẫn luôn ở đấy, trải rộng cho tôi đi, an ủi và nâng bước tôi vững vàng trên những hành trình dài rộng mà cũng đầy chông gai. Mỗi lần cất bước trên con đường ấy, tôi cảm thấy rất an tâm, tựa như mình có thể đà trên đường và bay lên đến tận trời xanh. Đường đi học cũng dạy tôi về con đường đời. Đường đời của tôi cũng có lúc thăng lúc trầm, lúc thành công lúc thất bại, dù thế nào tôi cũng phải mạnh mẽ bước đi. Cũng có những lúc, đường buồn đến lạ. Nó buồn vì phải tạm biệt những người bạn đã lớn đi đến những con đường rộng lớn và đẹp đẽ hơn. Đó là khi nó phải oằn mình chống sức nặng của xe cộ đi lại, những xe chở cát, đá đất cứ thế băng băng mà không biết đường mệt mỏi thế nào. Đó là lúc đường phải chứng kiến trên thân thể mình xuất hiện thêm những chiếc ổ gà ổ vịt, lo lắng cho sự an toàn của người đi. Con đường đi học của tôi quen thuộc đến mức tôi có thể đùa giỡn nhưng nó cũng làm tôi yêu quý và muốn bảo vệ nó đến chừng nào. Nếu để nói về tình cảm của tôi với người bạn ấy, tôi sẽ mượn lời bài hát “Chân nhớ đường, chân bước đi/ Đường yêu chân in dấu lại/ Đường và chân là đôi bạn thân”.

Dù sau này sẽ đến những miền đất mới, có những con đường bằng phẳng, thênh thang hơn nhưng con đường đi học mãi mãi là cội nguồn, là điểm xuất phát, là điểm tựa mà tôi tìm về.

 

Bài viết tham khảo

Cuộc đời mỗi con người là sự kết nối nhiều con đường khác nhau. Trên muôn nẻo con đường trong cuộc sống, con đường thân thương và quen thuộc nhất trong kí ức của mỗi chúng ta có lẽ là con đường từ nhà đến trường. Đó là con đường mà ngay cả khi nhắm mắt lại, tôi vẫn có thể hình dung ra cụ thể từng đường nét.

Con đường đi học đã gắn liền với những năm tháng tươi đẹp trong kí ức tuổi thơ, kí ức học trò của tôi. Được tung tăng bước đi trên con đường ấy, lòng tôi luôn ngập tràn niềm hạnh phúc khó tả. Mỗi buổi sáng, khi ông mặt trời vén màn mây mỏng lên, dụi mắt tỉnh giấc để đón chào ngày mới, ánh nắng ban mai hồng hồng lại chan hòa khắp muôn nơi. Tôi nhanh chóng thức dậy chuẩn bị sách vở, thay quần áo sạch sẽ, xinh xắn, xỏ chân vào đôi giày nhỏ nhỏ, háo hức chờ mong được bước đi trên con đường đến trường thân thương.

Không khí buổi sáng nơi làng quê thật trong lành, thoải mái. Nắng sớm dìu dịu và cơn gió nhẹ thoảng qua khiến lòng tôi khoan khoái lạ thường. Hiện lên trong tầm mắt tôi là con đường từ nhà đến trường quanh co, mềm mại như dải lụa đào. Những ngôi nhà cao tầng, những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi lấp ló, nhấp nhô sau cảnh vật trên đường gợi lên vẻ đẹp nông thôn giản dị mà yên bình. Hai bên đường là hai hàng phi lao xanh rì và những dải đất nâu màu mỡ trồng hoa màu. Trên lá cây còn đọng lại những giọt sương sớm long lanh như những viên pha lê quý giá. Buổi sáng, cây cối dường như vừa choàng tỉnh sau một giấc ngủ dài, ánh nắng sớm xuyên qua lá cây, phản chiếu màu xanh ngọc bích đẹp vô cùng. Theo cơn gió tinh nghịch, lá cây khẽ đung đưa như vẫy tay chào tôi.

Xa xa kia là cánh đồng lúa đang thì con gái, những giọt sữa nấp mình trong chiếc vỏ xanh, hương sữa non dìu dịu, ngọt ngào. Những cô cậu họ hàng nhà gió nghịch ngợm đuổi nhau làm cánh đồng lúa lăn tăn gợn sóng. Cả cánh đồng khi ấy giống như một tấm thảm khổng lồ màu xanh, sóng lúa đuổi nhau chạy xa mão, tít tận chân trời. Dưới đồng, thấp thoáng màu áo giản dị của các bác nông dân ra thăm lúa buổi sáng. Bên bờ ruộng, vài chú cò trắng đang cúi đầu kiếm ăn, thấy tiếng động lạ liền hoảng hốt tung cánh bay vụt lên không trung, chao liệng qua lại trên bầu trời xanh thẳm.

Tôi yêu tha thiết cảnh vật xinh đẹp trên con đường đến trường, và yêu cả những con người tôi gặp khi đi trên con đường ấy. Sánh vai cùng tôi là những tốp học sinh tung tăng cặp sách, vừa đi vừa trò chuyện về bài tập, trường, lớp và một bộ phim, một quyển truyện hay nào đó. Hòa trong bóng áo trắng tinh khôi là hình ảnh các bà, các mẹ ríu rít xách làn đi chợ sáng. Con đường thật náo nhiệt và rộn rã. Gương mặt ai nấy đều rạng rỡ, vui tươi, nụ cười nở rộ bắt đầu ngày mới. Tiếng nói cười râm ran, tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo hòa vang như tấu lên bản nhạc du đặc biệt của buổi sáng. Tôi rảo bước nhanh hơn trên con đường quen thuộc, dường như đã trông thấy ngôi trường cổ kính phía xa. Lòng tôi ngập tràn cảm giác vui tươi, hạnh phúc.

Mỗi mùa trôi qua, cảnh vật trên con đường đến trường lại khoác lên mình một màu áo mới. Xuân tới, hè sang, thu qua, đông đến, cây thay lá, cảnh vật thay màu, nhưng con đường vẫn như thế, ôm ấp lấy làng quê vào lòng. Nó nối liền mái nhà thân yêu với ngôi trường của tôi.

Không biết từ bao giờ, con đường từ nhà đến trường đã trở thành một phần trong kí ức học trò của tôi. Nó giống như một người bạn đồng hành, giống như cây cầu nối kì diệu, nâng bước chân tôi rời tổ ấm đến với chân trời tri thức rộng lớn mênh mông. Một con đường thôi mà với tôi thân thương, ý nghĩa vô cùng.

=> Trên đây là bài viết tham khảo. Tuy nhiên, nếu bạn học sinh nào muốn viết theo ý mình thì tech12h có dàn ý để các bạn dễ viết bài.

1. Mở bài

Giới thiệu về con đường từ nhà đến trường của em (hoặc từ trường về nhà)

2. Thân bài

  • Miêu tả cảm giác háo hức được bước đi trên con đường ấy mỗi ngày
  • Tả con đường từ nhà đến trường: to hay nhỏ, thẳng tắp hay quanh co, uốn lượn?
  • Tả thiên nhiên buổi sáng và cảnh vật trên con đường
    • Không khí buổi sáng trong lành, mát mẻ
    • Những ngôi nhà cao tầng, nhà mái ngói
    • Cây cối hai bên đường: hàng cây xanh, hoa màu mà người dân quê em trồng cấy
    • Ánh nắng ban mai ôm lấy cảnh vật
    • Tả cánh đồng lúa mênh mông, bát ngát
  • Tả con người và âm thanh trên con đường
    • Những tốp học sinh
    • Các bà, các mẹ đi chợ
    • Các bác nông dân ra đồng sớm
    • Âm thanh con người và chim chóc hòa cùng nhau

3. Kết bài

  • Ý nghĩa của con đường từ nhà đến trường đối với em
  • Tình cảm của em dành cho con đường 

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường-Mẫu 1

Mỗi sáng, tôi đi bộ từ nhà đến trường. Con đường từ nhà đến trường rất gắn bó và quen thuộc với em.

Bầu trời trong xanh với những cánh chim bay lượn vui vẻ giữa không trung. Mỗi trưa nắng, hàng cổ thụ bên đường lại trở thành những chiếc ô khổng lồ che mát cho mọi người. Xe cộ vẫn đi miệt mài rồi nhả còi inh ỏi trên khắp các ngõ phố. Đường tới lớp rộn ràng biết bao!

Con đường tới lớp em không chạy thẳng băng, nó uốn khúc quanh co mềm mại như một dải lụa đẹp. Không phô trương, không màu mè, không quá ồn ào, con đường dường như lặng thinh trước chuyển động của phố phường Đường chủ yếu là hàng quán, quán ăn, cây trồng trồng trên vỉ hè. Những ngôi nhà cao, thấp đứng hiên ngang như những chàng hậu vệ, con đường nằm giữa những ngôi nhà ấy, bệ vệ  đường hoàng biết bao. Em đi hết con đường tấp nập đầy xe cộ rẽ cắt ngang qua một hàng cây là đến trường.

Con đường in lại những bước chân đầu tiên của em ngày tựu trường, những bước chạy dài mỗi khi chơi đùa cũng lũ bạn, những bước chân cứ thế dài hơn và rộng ra, còn con đường thì vẫn vậy. Con đường như người bạn thân nâng đỡ những bước chân em, bầu bạn và tâm tình những giây phút ngây thơ, hồn nhiên nhất của tuổi học trò.

Buổi tối, cô lao công quét rác trên mặt đường để nó trở nên xinh tươi,sạch sẽ. Mỗi khi thấy chúng em, dường như nó trở nên tươi vui và chào đón đầy yêu thương. Yêu lắm! con đường tới lớp em.

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường-Mẫu 2

Đối với mỗi học sinh, con đường từ nhà đến trường là con đường thân thuộc nhất, gắn liền với bao kỉ niệm thời học sinh.

Bao nhiêu năm nay tôi chỉ đi một con đường đến trường, từ ngày đầu tiên vào lớp 1 mẹ cho tôi đi học, đến khi ngày nào tôi cũng bước trên con đường quen thuộc này, tôi mới cảm nhận được vẻ đẹp của con đường. Đường ngày càng đẹp, ngày càng rộng, càng đông. Đường trước đây là đường đất nhưng nay đã được trải nhựa láng mịn không mấp mô, đường rộng hơn 3m, xe máy ra vào thoải mái, hai bên đường rất gần.

Vỉa hè trên đường khá rộng khoảng 1m được lát gạch rất sạch sẽ, trên vỉa hè có trồng bằng lăng, nhãn, xoài và các loại cây bóng mát tạo không gian xanh mát. Tôi đang học buổi sáng, thấy mọi người tập thể dục trên vỉa hè, tôi trở lại trường vào buổi trưa và gặp một người quét đường đang nghỉ ngơi dưới gốc cây. Con đường từ nhà đến trường của tôi phải đi qua rất nhiều khu văn phòng, khu hành chính nên trước giờ tan sở, con đường đã tấp nập người đi làm, đi học, ai cũng vội vã xuất hiện.

Tôi yêu con đường đến trường của tôi.Con đường này đã trở thành người bạn thân thiết của tôi. Dù đã đi ngàn lần nhưng mỗi khi đi trên con đường tôi đều nhìn mọi vật xung quanh, có thể nói con đường này sẽ không bao giờ cũ, nó luôn thay đổi và thay đổi. Trong lành hơn.

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường-Mẫu 3

Mỗi sáng em đi bộ từ nhà đến trường trên con đường quen thuộc, con đường như một người bạn đồng hành, chia sẻ buồn vui cùng em.

Đường từ nhà tôi đến trường là đường thẳng không có đường vòng, vì nhà tôi cũng rất gần trường, chỉ một cây số. Con đường này khá nhỏ và hẹp nhưng rất bằng phẳng, không có “ổ gà, ổ voi”, đi xe đạp trên đường này rất êm và có vẻ chạy nhanh hơn. Hai bên đường, cây cối đung đưa theo gió, như vẫy gọi bạn, có cả đàn chim bay lượn, hót véo von chào đón ngày mới. Đặc biệt là vào mùa thu, khi cây cối trút lá, con đường trở nên thật thơ mộng, từng đợt lá vàng rung rinh rơi xuống mặt đường.

Mỗi ngày cùng tôi đi trên con đường đó, không chỉ các bạn trong lớp mà còn rất nhiều người đi học, đi làm, mỗi khi xe chạy trên đường, tiếng xe nổ và tiếng còi xe “bíp” của cảnh sát. Con đường trở nên nhộn nhịp và đông đúc. Những con phố khác đều có hàng quán san sát như những con phố riêng, chỉ có con đường tôi đi học là rất thưa thớt, gần trường chỉ có vài hàng quán, dường như đó chính là sự yên tĩnh và bình dị của con phố này.

Em yêu đường đến trường Em nhớ từng hàng cây, từng ngôi nhà trên con đường Em luôn dõi theo từng đổi thay trên con đường này Em tin con đường này đã theo em bao năm tháng đổi thay. năm qua.

Cảm nghĩ về con đường từ nhà đến trường