Chỉ yêu Chiều the tử phi Review

Thể loại: cổ đại, trọng sinh, sủng

Truyện này mình đã đọc cách đây một năm. Một năm trước mình rất thích truyện này, hôm nay mình lọc lại list yêu thích nên quyết định xem lại và review truyện này.

Ngọc Như Ca x Tiêu Dạ Huyền

Nữ chính Ngọc Như Ca trước khi trọng sinh là chính thê của Hầu gia Âu Dương Thiệu. Để cưới trưởng công chúa (Bình Dương công chúa) làm chính thê, hắn sai người độc chết nàng. Thì ra hắn chưa từng yêu nàng, hắn chỉ muốn máu của nàng thôi. Lại còn trắc phu nhân mà nàng cứ tưởng là tỷ muội tốt lại bày mưu hãm hại nàng mất đôi chân. Nàng hận, hận Âu Dương Thiệu độc ác tàn nhẫn, làm con của nàng chết còn chưa đủ, hắn còn muốn nàng chết không thể siêu sinh.

Như Ca trùng sinh về lại lúc còn bé. Nàng bắt đầu xây dựng sản nghiệp, dần dần trở thành người có nhiều của cải. Kiếp trước đệ đệ Ngọc Vân Kiệt đã giúp đỡ, hi sinh cho nàng đến nỗi mất mạng, nên kiếp này Như Ca muốn bù đắp lại cho Vân Kiệt.

Như Ca được Lý thị đón về Ngọc gia để cân bằng thế lực với Giang thị (người đang được sủng). Nhưng bị Như Ca làm cho giận tím mặt.

Ngày đầu tiên Như Ca vào học viện đã suýt bị đám công tử làm nhục (do Ngọc Bảo Oánh xúi giục). Cũng may nam chính ra tay cứu giúp. Nam chính là Cẩm Thân Vương thế tử, là người thông minh, kiêu ngạo, được hoàng thượng sủng ái. Con tuyết lang mà lúc trước Như Ca từng cứu là sủng vật của hắn. Lần đầu tiên hai người gặp nhau là khi hắn bị trúng cổ độc, nàng không ngại vất vả hái thuốc quý cứu hắn, nàng ngày ngày động viên hắn. Lần này gặp lại, Dạ Huyền quyết tâm không để vuột mất Như Ca nữa.

Ngọc Giai Nhàn là đại tiểu thư dòng chính của Ngọc gia. Ả ta luôn tỏ ra là người tốt bụng, lương thiện, hiền dịu, nhưng lại là người độc ác, đầy mưu kế. Ả ta chính là người đã đẩy Như Ca xuống núi để huy dung nàng. Nhị tiểu thư Ngọc Bảo Oánh cũng là người độc ác, hay ganh ghét, nhưng không che giấu tốt giống đại tỷ. Ngọc Tĩnh Nhã là thứ nữ, luôn khúm núm trước Lý thị vì mong có được hôn sự tốt. Khi Như Ca vạch trần mối hôn sự do Lý thị sắp đặt, Tĩnh Nhã hận Lý thị và hai nữ nhi của bà ta. Vì Giai Nhàn và Bảo Oánh bày kế tính huỷ trong sạch của Như Ca nên khi Ngọc Tĩnh Nhã bỏ thuốc làm ngựa phát điên, Dạ Huyền không cứu hai người đó. Giai Nhàn và Bảo Oánh bị thương nặng.

Đại phu bình thường không chữa được, đại phu giỏi thì phí đắt. Lý thị chỉ chạy được đủ tiền chữa trị cho một người thôi, và người bà ta chọn chính là Giai Nhàn. Bảo Oánh nghe được và hận Lý thị, Giai Nhàn.

Nam nữ chính đều sạch. Nam chính Tiêu Dạ Huyền là người lạnh lùng, vô tình, là chiến thần chuyên lãnh binh đáng giặc. Dạ Huyền giữ thân trong sạch và rất yêu chiều Như Ca (đúng như tên truyện). Ai đụng vào Như Ca hay muốn phá hoại tình cảm của hai người, Dạ Huyền không bỏ qua đâu. Có nhiều nữ nhân muốn chen vào nhưng có kết cục không tốt, đặc biệt là Liễu Điềm Nhi. Khi Liễu Thái hậu lấy thuốc thần kỳ đưa cho Liễu Điềm Nhi (là một dạng mị dược, sau khi mây mưa xong sẽ yêu người kia), mình rất lo cho cặp chính. Phụ thân hồ đồ của Dạ Huyền (Tiêu Dực Đức) vì ái phi của hắn (Liễu trắc phi), nên giúp Liễu Điềm Nhi hạ thuốc Dạ Huyền. Cũng may, Dạ Huyền không bị trúng chiêu. Mà còn khiến Liễu Điềm Nhi mất sạch danh tiếng, cuối cùng bị Liễu quốc công giết chết.

Vương phi (Trần thị – mẫu phi của Dạ Huyền) không thích Như Ca vì thân phận thấp kém. Cộng thêm Trương mama rủ rỉ việc Như Ca cứ đến tiệm thuốc. Trần thị nghĩ rằng Như Ca có bệnh, không duy trì nòi giống được, nên lấy thuốc của Lục Yêu (nữ nhi của Trương mama) cho Như Ca uống để nghiệm xem Như Ca có thể sinh không. Cũng may lúc đó có Dạ Huyền ở đó, cộng thêm việc Như Ca biết về dược lý, nên tránh được việc uống thuốc (thuốc này là thuốc độc). Kết cục của Lục Yêu với Trương mama thì khỏi phải nói.

Kết thúc có hậu. Những nhân vật ác như Lý thị, Giai Nhàn, Bảo Oánh, Âu Dương Lâm, Hoa mama, Liễu Điềm Nhi, Liễu Thái hậu, Liễu phi, Liễu trắc phi, Trần thị, Âu Dương Thiệu… đều nhận kết cục thích đáng. Đa số là do họ tự gây nghiệt, đôi lúc do Dạ Huyền gây ra, vài lần thì do Như Ca tính kế. Chỉ tiếc là Tiêu Dực Đức hồ đồ không bị sao cả, nhưng vậy cũng được, dù sao ông ta cũng chỉ là giúp đỡ nữ phụ với ích kỷ thôi…

Tác giả đưa ra các chi tiết rất logic, không chi tiết nào bị thừa, bị thiếu cả. Trần thị không thương Dạ Huyền, thì ra vì bà ta không phải mẫu thân của hắn. Mẫu thân của hắn là Hoàng hậu, cuối cùng Dạ Huyền lấy lại được thân phận, được làm Thái tử, dì và dượng trước đây yêu thương Dạ Huyền như nhi tử ruột hoá ra lại phụ mẫu của chàng. Đứa con đã mất của Như Ca ở kiếp trước, kiếp này chính là Tiêu Dạ Huân. Tiêu Dạ Huân là giáo chủ nắm cổ độc ở Vân Cương, bị người hãm hại, linh hồn nương nhờ đứa con của Như Ca (kiếp trước), sau đó lại nương nhờ thân thể của Tiêu Dạ Huân. Cuối cùng, hắn cũng có được hạnh phúc.

Một chút vô lý: Tĩnh Nhã rất mong chờ vào hôn sự mà Lý thị tìm. Thế nhưng, chỉ vì một câu nói của Như Ca mà Tĩnh Nhã liền tin rằng mối hôn sự đó tệ. Mình nghĩ chi tiết này không hợp lý. Ít nhất thì Tĩnh Nhã phải dò xét lại tin này rồi mới thù Lý thị được chứ. Khúc này có chút khiên cưỡng để phù hợp với đoạn sau.

Cả kiếp trước lẫn kiếp này, tác giả đều không phơi bày lý do máu của Như Ca lại khắc chế được cổ độc của Dạ Huyền. Mình chỉ biết được Dạ Huyền chính là duyên thiên định của Như Ca (theo như giấc mộng). Tuy vậy, chi tiết này đối với mình không quan trọng lắm, vì nó không ảnh hưởng nhiều đến cốt truyện, vậy nên mình vẫn cảm thấy truyện khá logic.

Lúc trước mình đọc ở sstruyen bị thiếu một chút nên cho truyện này ít điểm. Bây giờ mình đọc lại, thấy truyện này rất hay. Nữ chính mặc dù không quá cường, nhưng không nhu nhược. Tuy mưu kế không thâm sâu như Lý Vị Ương, đa phần người xử mấy người xấu là nam chính, nhưng mình vẫn rất thích. Vì kết thúc hợp ý mình, nam chính mình rất thích, nên mình sẽ cho truyện này 5/5 điểm.