Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

Review Đi đẻ bệnh viện Đại Học Y Dược CS1 Lúc khám thai, mình khám phòng khám ngoài, không theo bất cứ bác sĩ nào của bệnh viện đại học y dược cả. Các mẹ nào từng khám thai theo bác nào của y dược luôn càng tốt, vô lẹ nhanh chóng khi chuyển dạ Dự sanh của mình là ngày 19/5/2020, nhưng tối 13/4 mình đau bụng râm ran đến sáng 7h30 mình vỡ ối, dịch nâu huyết hồng, tức tốc đi phòng khám gần nhà trước bs bảo đã nở 3 phân nên đi bệnh viện sớm. Nhà cũng xa bệng viện DHYD nên mình đi mất 1 tiếng Lần đầu đi đẻ một mình 😑 vô tới cổng đã đc bảo vệ dìu cho ngồi xe lăn vô thẳng khoa cấp cứu khu B khoa phụ sản lầu 4. Vì đi 1 mình nên mình đc các chị y tá nhiệt tình giúp đỡ, nói chung là mấy chị rất dễ thương nhẹ nhàng. Do nở 5 phân rồi chưa kịp làm xét nghiệm máu nên chưa đc tiêm giảm đau. Ôi các mẹ nào trải qua cái cảnh này chắc không muốn đẻ nữa đâu 🙄 em phải chờ xn máu xong mới đc tiêm giảm đau, lúc đó nằm đo mornitor, lấy ven tay truyền dịch cái là đau quá em vừa la vừa khóc, bs cứ 5p khám 1 lần bảo nở lẹ quá, lên 8 phân rồi. Từ 10h35 đến 12h55 mình nở trọn 10 phân, lúc chuẩn bị rặn mình mới đc tiêm gây tê tủy sống liều thấp, chỉ vừa kịp cơn đau là đẻ thôi. Các sản phụ khác thì vào phòng sanh bth, mình đc đẩy vào phòng sanh gia đình chỉ có mấy chị y tá xung quanh xách đồ giúp mình cùng mình đi đẻ thôi à. Khoản này mấy chị y tá làm mình rất thoải mái dễ chịu vì xem như ng nhà vậy Bác sĩ đỡ đẻ cho mình là bác Huỳnh Thị Phương Thảo, bác nhẹ nhàng, chu đáo, vết may tsm đẹp, mau lành. Mình sanh thường con 3kg2 bác khâu lại nên khi sinh xong về hồi sức sau 4 tiếng là mình đã đi lại đc và mấy ngày sau không cần thuốc giảm đau nữa vẫn đi lại phà phà Phòng tiêu chuẩn 2 sản phụ/ phòng. Một người nhà chăm nuôi nên khỏe re. Cơm ngày 3 cử, chế độ khoa học nên dù lần sau nữa vẫn chọn ở đây Tổng thiệt hại sinh thường: 12.224.000 (sinh thường) / 3 ngày mình khỏe là đc xuất viện về nhà, khỏe re

Các mẹ nào băn khoăn thì tham khảo gói sinh bvdhyd, chỉ 10/10 không chê đc

Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

XEM THÊM TRONG HỘI

BÀI ĐĂNG CÙNG QUAN TÂM

Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

BÀI ĐĂNG MỚI

Xem thêm các bài đăng mới

BÁCH KHOA TOÀN THƯ

Chào các bạn

Hôm nay, một ngày mưa bão số 5 – Noul tháng 8 âm lịch

Bán hàng ế ẫm, không có chuyện làm, rãnh rỗi lướt Facebook.

Tình cờ thấy có một chị bạn chia sẻ mới sinh xong ở Bệnh Viện X như sau:

Thật chán ngán cảnh đông đúc, chờ đợi lâu, y bác sĩ thì không thân thiện, nhiệt tình. Gặp lúc sinh khó cả gia đình chạy quéo cả chân tay.

Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược
Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

Sinh con ở bệnh viện đại học y dược TPHCM của mẹ 9X

Nhớ lại cái hồi mình mới đi sinh, mình đã trải qua 2 lần sanh nở.

Nhưng lần nào đối với mình cũng là một kỉ niệm đẹp và hạnh phúc.

Nhất là được ở Bệnh Viện thoải mái, chi phí lại rẻ nữa.

Mình kể cho các mẹ nghe, mình sinh cách đây 3 năm, cái lúc mà Bệnh Viện Đại Học Y Dược vừa ra khoa sản mới.

Mình được bà chị giới thiệu là Bác sĩ Thắm là Phó khoa hay Trưởng khoa sản của Bệnh Viện, mình không nhớ rõ lắm.

Do mình đi khám thai định kỳ tại nhà của Bác sĩ, thấy Bác sĩ là một người nhiệt tình, tận tình với từng bệnh nhân.

Từ đây, mình mới quyết định nhờ Bác sĩ đỡ đẻ cho mình sau này luôn.

Thai kì của mình mấy tháng đầu nghén kinh khũng, ăn không được, ăn bao nhiêu ói hết bấy nhiêu. Nhưng từ tháng thứ 4-5 thì hết hẵn.

Cũng may, mình tìm hiểu qua các loại vitamin tổng hợp cho bà bầu và uống đầy đủ. Hai loại mà mình dùng là Elevit bầu Úc và Canxi Ostelin Úc, nhờ bổ sung đầy đủ nên dù nghén ăn không được nhưng thai vẫn khỏe mà mẹ cũng không bị nhức mỏi nhiều.

Tới tháng gần sinh, bé có dấu hiệu gò nhiều, BS nói gần tới ngày sinh rồi, nếu gò nhiều mà không có dấu hiệu sinh là phải đi Bệnh viện liền.

Cũng như tập 1, tập 2 này em có kinh nghiệm hơn. Tối đó nằm đếm cơn gò, thấy dấu hiệu sinh em liền gọi ngay cho BS.

Sáng hôm sau, hai vợ chồng khăn gói vô bệnh viện làm thủ tục.

Lần này em vẫn chọn là Khoa sản nhi Bệnh Viện Đại Học Y Dược ở đường Hồng Bàng là cơ sở 1. Hồi tập 1 cũng bệnh viện này nhưng cơ sở 2 bên Lý Thường Kiệt.

Khoa sản này vừa mới tách ra nên còn khá vắng người đi đẻ.

Lên đến nơi mình được thăm khám, làm thủ tục nhập viện ngay và luôn. Vì ít người nên không có chờ đợi lâu nà. Trước mình có 1,2 mẹ thôi à.

Ông xã mình liền gọi điện cho mẹ chồng và mẹ ruột mình dưới quê để thông báo tình hình.

Trước khi đi sanh, mình còn nghe các mẹ khác mách lại là nấu một bình nước lá tía tô. Nói mình là uống này dễ sinh, sinh nhanh lắm, không đau.

Mình vốn sinh cũng dễ, tập 1 sinh thường. Nhưng vì sợ đau nên cũng cũng nấu một bình to tướng gần hai lít đem theo.

Trong lúc ngồi đợi làm thủ tục nhập viện. Tranh thủ uống lấy uống để. Hơi khó uống thì bóp mũi lại rồi lại uống.

Từ lúc này, là đã có cơn gò xuất hiện rồi nha các mẹ. Đau nhẹ mỗi khi gò. Đã có kinh nghiệm tập 1 rồi nên không bỡ ngỡ và hoang mang.

Bình tĩnh ngồi đếm cơn gò và gồng mình chịu đựng. Khoảng vài phút sau được cho vào phòng chờ sinh đo tim thai. Nằm nghỉ ngơi, cái tội uống nước nhiều nên mắc tiểu liên tục phải đi ra ngoài kaka.

Lúc nằm phòng chờ thì hạn chế người thân ra vào. Nên OX mình không được vào. Lâu lâu ghé qua qua hỏi có ăn bánh, uống nước gì không hà.

Nằm tới trưa, tới giờ ăn mình được một xuất ăn ở Bệnh viện. Vì chưa có nở nhiều nên được ăn lấy sức tối rặn đó mà.

Cái thời gian chờ đợi này nó mới khó chịu và mệt mỏi đây. Y tá, Bác sĩ ra vào thăm khám, thọc ra, thọc vào kiểm tra hoài mà chưa thấy nở gì hết. Nên kêu mình dậy đi bộ.

Tới chiều thì cơn gò nhanh hơn. Tầm 6-7 giờ gì đó, thì Bác sĩ Thắm do mình chỉ định đã vào Bệnh viện nhưng ngặt cái có bà mẹ bên kia sinh cũng lúc với mình cũng chỉ định BS Thăm đỡ luôn.

Nghe phong phanh bà kia dấu sanh nở nhiều hơn mình, đang lo lắng sợ BS không kịp đỡ cho mình được thì lại qua tay BS lạ khác.

7h30 mình được đẩy vào phòng sanh. Ở đây phòng sanh riêng và được cho người nhà vào. Nhớ lại lúc này, cơn gò nó liên hồi. Ta nói nó đâu gì đâu. Cứ quặn từng cơn, cắn răng bấu víu vào bộ đầm bầu mà chịu đựng.

Nằm trên giường sinh banh càng mà chờ đợi.

BS vào khám nói nở 4 phân rồi, chuẩn bị tiêm thuốc. Mình được tiêm gây tê ngoài màng cứng hay gọi là đẻ không đau đó nha. Ta nói lúc này mới mệt nà.

Đang đau toát mồ hôi hột, mà BS gây tê kêu nghiêng người, cong lưng ôm bụng như con tôm. Nó vừa cấn cái bụng và đau không thể chịu được. Phải nhờ cô Y tá giúp mình mới cong người lại được.

BS lau lau cái sóng lưng muốn ớn lạnh. Tiêm một phát thấy mấy Ông trời. Nhưng cũng không đau bằng mấy cơn gò.

Thuốc vào một chút. Hai chân mình cảm thấy bắt đầu tê còn cử động được nhưng thấy không còn cảm giác đau như lúc nãy.

Lúc này để nhớ coi. Ông chồng của mình đang ở đâu. Vì phòng cho người thân vào mà sao ổng cứ lấp ló không chịu vào, đến gần trấn an mình gì hết. Lát sau thấy mẹ của mình vào (vì phòng chỉ được một người nhà vào thôi).

Thôi kệ đi không nghĩ tới ổng nữa để đẻ xong cái đã. Sau khi thuốc chạy trong người là cảm giác mắc rặn dâng trào nha bà con ơi. Muốn rặn lắm luôn mà sao chưa thấy BS qua. Phải ráng kiềm nén vì sợ rặn là sẽ lọt bé ra ngoài. Cô Y tá vẫn túc trực bên mình với câu nói: “Hít mạnh vào, giữ rồi rặn. Một, hai, ba hít sâu, giữ rồi rặn mạnh một hơi thật dài”. Mẹ mình chạy đi kêu BS. Nói chung là cũng có kinh nghiệm tập 1 về cách rặn rồi.

Nên lấy hơi bằng mũi thiệt nhiều. Được trợ thêm hai ống thở nên việc lấy hơi dễ dàng hơn.

Mà phải nói các cơn gò nó đau lắm. Thuốc chỉ giảm 60-70% thôi.

Lúc chờ cơn gò mình liếc nhìn qua cái “máy đo cơn gò”. Và nghĩ lúc bình thường cơn gò 50-60 là đau thốn thốn rồi. Bây giờ con số đó nhảy lên gấp 20 lần (mình không nhớ chính xác con số nên nhắm đại nha).

Nhưng chắc rằng cơn đau lúc sinh nó gấp 20 lần cái cơn gò bình thường đó. Vậy mới nói phải tiêm không đau chứ để bình thường sao mà chịu nổi.

Trở lại quá trình rặn đi. Cũng được 2,3 hơi rồi. BS nói đã thấy đầu em bé: “Ráng lên em, hít sâu rặn mạnh một hơi dài thiệt dài, để ra luôn. Chứ thụt ra thụt vô là lỗ mũi xẹp lép đó nha”. Sợ mũi con gái xẹp xấu nên ráng lắm. Nhưng đâu phải mình ráng là được. Làm mấy lần nó cũng bị hụt hơi.

Lần này tập trung: Rặn…ráng lên…Răng cắn chặc, 2 tay nắm lấy cái gì đó giờ quên mất rồi. Không nhớ lúc đó 2 cái tay nắm cái gì luôn. Thôi kệ đi

Ráng, ráng lên 1 hơi thiệt dài. Trong lòng cứ nói. Con ơi ra nhanh đi. Mẹ mệt lắm rồi. Ra đi con.

Vừa lúc nghe BS cắt cái rẹt nhói đau. Thì cũng là lúc lôi bé ra được rồi.

BS chậm kẹp dây rốn. Làm vệ sinh. Cân bé. Lau bé và BS khâu luôn cho mẹ. Lau bé sạch sẽ rồi, Cô y tá để bé lên ngực mẹ.

Lúc này, Ông chồng em mới xuất hiện.

Và cũng đúng lúc chụp cho 2 mẹ con được tấm hình da kề da.

Em cho bé nằm và tìm ti bú ngay luôn. Sữa non của mẹ đã có sẵn trong thai kì nên bé bú là có luôn. Mê lắm!

BS khâu cho mẹ xong thì 2 mẹ con được đẩy về phòng chờ. Vì chưa có phòng trống trong đêm (vì em sinh xong là 9 giờ tối).

Phòng chờ sinh thì cũng chỉ có 2,3 người sanh thôi. Nhưng phòng chờ bị hạn chế người nhà vào chăm. Mệt mỏi mẹ và em ngủ một giấc tới sáng hôm sau. Được đưa vào phòng bệnh.

Ở đây thì phòng 2 giường giống nhau. Không có đăng ký phòng riêng hay đặc biệt gì.

Cơm thì ngày 3 bữa. Ngon, đầy đủ chất. Phòng đầy đủ tiện nghi.

Nói chung là 3 ngày ở Bệnh viện mẹ con khá hoan hỉ và thoải mái. Khỏe khoắn.

Ngày hôm sau, là mẹ tập đi qua đi lại ok. Rồi 3 ngày BS cho về.

Viết tới đây nó bị tuột trí nhớ rồi hihi… nên thôi. Câu chuyện có bầu và đi sinh của em chỉ có vậy thôi.

Để khi nào rãnh lại kể các mẹ nghe vụ sữa mẹ sau sinh cho các mẹ nghe nữa nhé. Cái vụ này em thấy nhiều mẹ hỏi lắm. Làm sao để có nhiều sữa, cách kích sữa cho bé bú mẹ.

À quên chắc nhiều mẹ muốn biết chi phí đi sinh ở Bệnh Viện Đại Học Y Dược của em bao nhiêu phải không?

Sau 3 ngày ăn nghỉ thoải mái, mẹ con em về nhà với tổng hết chi phí là: 12.621.435 Đồng

Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết của mình. Nếu thấy hay hãy cho mình 1 lượt thích, 1 comment và một lượt chia sẻ bài viết nhé.

Thân ái

Có nên sinh ở bệnh viện Đại học Y Dược

Cám ơn bạn đã gửi đánh giá cho sản phẩm này! Đánh giá của bạn sẻ giúp chúng tôi cải thiện chất lượng dịch vụ hơn nữa.

  • Lọc theo:
  • Tất cả
  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5