Nằm thắng giang sơn review

giới thiệu truyện ngôn tình cổ điển “Giang sơn tất cả nàng”

Tác giả: Cửu Hộc Châu
Thể loại: ngôn tình, sủng, trọng sinh, thượng cổ

Trích đoạn truyện:

Lệnh Dung cuộn mình nằm bên trên giường La Hán [1]. Cô bé new ngủ trưa dậy, trong đầu đang mơ màng, con tim trong lồng ngực đập thình thịch kinh hoàng.
Cơn giông tố lạnh cũng như băng sẽ luôn quanh quẩn trong đầu, con gái ngẫu nhiên thức tỉnh, mơ màng mở mắt, liền thấy round trướng rủ xuống, phía trên thêu hoa hải con đường thanh mát tú lệ. Ánh bên trời xung quanh cửa sổ nhìn ra ngoài chiếu trực diện vào, sáng rọi cũng như sợi chỉ đá quý, bên giường gồm hương khói lượn lờ, hương thơm ngọt ngào, khác hẳn với cảnh tượng lạnh lẽo kia.

Đọc thêm truyện sắc
Lệnh Dung đè lồng ngực, lòng bàn tay đầy những giọt mồ hôi, ngay cả hô hấp cũng dồn dập.
góc nhìn nữ quan sát sang hướng khác, rèm bịt nhẹ nhàng rủ xuống, cạnh cây lũ là bộ sách đang đóng lại, nghiên mực đang còn nét chữ không bị khô quá. Trước án thư cũ bao gồm mấy quyển sách, hầu hết là đồ giải trí của thiếu phụ – đàn tỳ bà, hình nộm bằng sứ, nhỏ hổ bằng ngọc ngây thơ dễ thương, chén bát chứa ngọc trân châu, loại lồng bằng trúc, bình ngọc chứa bó hoa, phía bên trong còn thêm lớp bọt nước trong suốt.
ko kể cửa sổ nhìn ra ngoài là cây phong xanh biếc, còn tồn tại chim Hoàng Anh đã hót.

Đọc thêm thể loại Truyện ngôn tình ngược H
của cả hình như trong trí nhớ, quen cùng nhưng xa lạ, Lệnh Dung đang vô chu kỳ mơ được quay trở về, tuy thế tất cả chỉ là giấc mộng.
Đây thật sự là giấc mộng sao?
thiếu nữ thật cảnh giác đưa tay lên miệng, gặm 1 dòng, hơi đau. Trong lòng vui mừng, người vợ không dám tin, người vợ cắm mạnh khỏe, cảm thấy toàn thân đau khổ, trong đầu trở thành thanh tỉnh hơn.
“A…” Lệnh Dung hít vào, chú ý đầu ngón tay phiếm đỏ, trong lòng ngây ngớ ngẩn.
không tính rèm đậy nổi tiếng vang, 1 tè nha đầu búi tóc phía hai bên tiến vào, đôi mắt mông lung bi lụy ngủ, “Tiểu thư dậy rồi à?” góc nhìn người vợ đó nhu hòa, mũi giày xoay ra quanh đó, điện thoại tư vấn có ra, “Tống cô cô, đái thư dậy rồi.”

Đọc full Truyện bách hợp H
hẳn nhiên Lệnh Dung xiêu dạt khuôn bên này, là nô tì trước kia từng hầu hạ bạn nữ, tên Sơn chè.
Ngay mau chóng, cánh cửa quanh đó gian phòng bị bán ra, Tống cô cô khuôn bên phúc hậu đi tới, y phục hoa lệ Khủng rộng không cất được vòng eo của bà, mẫu thiết kế hết sức dễ gần.
tè nha hoàn bưng nước & khăn theo sau, Tống cô cô tự tay nhúng nước, nỗ lực khăn, đưa tới tay Lệnh Dung, cười cợt nói: “Tiểu thư mau lau mặt đi, Ngũ Hương Trai dẫn đến mấy món điểm tâm, bao gồm món chè vô cùng thơm ngon. Phu nhân sẽ dặn, ngóng đái thư dùng xong xuôi ăn nhẹ, đề xuất đọc xong hai bộ sách kia. Sau khi cu li nhân về đã đích thân kiểm tra.”
Lời của Tống cô cô, Lệnh Dung chưa nghe lọt, lòng nữ vẫn còn vẫn kinh hãi.
round trướng quen thuộc, người trong gia đình ly biệt đang chậm, nay lại minh bạch ngay trước mắt…
“Tống cô cô..” Lệnh Dung ngắt lời bà, không tín nhiệm hỏi: “Nơi này là Tiêu cục… Của ta?”

Xem thêm Truyện đam mỹ sinh tử văn
“Tiểu thư còn chưa được tỉnh ngủ sao?” Tống cô cô & Sơn trà hai bên nhìn nhau, “Không phải Tiêu cục do đó ở đâu?”
“Mẫu thân đang đi dâng hương?”
“Sau khi tè thư ngủ trưa, phu nhân lên miếu. Đái thư đây là…”
“Ta…” Lệnh Dung ngần ngừ, nhìn về hướng Tống cô cô, “Hiện tại mấy tuổi?”
“Mười hai tuổi, bữa qua mới mừng sinh nhật, tè thư còn đậm chất ngầu và cá tính mang Tống biểu ca, bị phu nhân phạt chép sách, đái thư không nhớ sao?” Tống cô cô quan sát vẻ bên khiếp sợ của Lệnh Dung, hơi luống cuống, bà sờ trán thiếu phụ, “Hay bởi vì củ ấu đỏ… Mau đi thỉnh thầy lang.”
“Không cần!” Lệnh Dung vội ngắt lời.
cô gái ráng chiếc khăn lạnh, sự hỗn độn trong đầu dần bay biến, trở nên thanh tỉnh hơn… Đây không phải là mộng, cảnh tượng lạnh lẽo kia cũng không hề là mơ, trong mộng vẫn không rành mạch, sẽ chưa gồm xúc cảm vui mừng vì thế, đã chưa có gian khổ vị bị mũi tên chui vào đầu cũng như vậy!
Đây cực kỳ riêng biệt, cực kì trung thực, khắc hẳn có giấc mộng hoang con đường.

Xem thêm truyện đam mỹ
Trong lòng Lệnh Dung khiếp sợ, chôn mặt vào khăn. Cho đến khi chiếc khăn ấm lên, thiếu nữ bắt đầu trả lại đến nha hoàn, quan sát Tống cô cô and Sơn chè vẫn cực kỳ lo ngại, cười cợt hỏi: “Không sao, chỉ cần 1 giấc mộng nhưng thôi. Trà đâu?”
Cô nương đang tuổi bắt đầu phệ, là thời điểm xinh đẹp ngọt ngào nhất. Lệnh Dung vốn đang đẹp, mi thanh mục tú [2], đôi mắt đen, mắt hạnh như xuân ngập nước, bước vào lòng thành viên gia đình. Nữ giới mới ngủ trưa dậy, domain authority thịt mềm mại, đôi môi như cánh hoa đào diễm lệ, động lòng người. Y phục thêu gấm xoàn rực rỡ tỏa nắng, bên cạnh hông gồm bạch ngọc, ở bên trên khắc hình bươm bướm sinh hễ, dè chừng như chuẩn bị cất cánh cất cánh lên, được tia nắng diễm lệ chiếu vào.
[2] Mi thanh mục tú là chỉ chân mày không lớn, chi tiết sắc nét, còn ám chỉ mắt sáng và đẹp, cần dùng để nói mang lại người con gái đẹp
không có chút biến động nào mang vẻ đẹp trước kia.
Tống cô cô nhẹ nhàng thở ra, cười con gái một ngày dài chỉ biết nhớ thương đồ ăn, sau ấy cùng Lệnh Dung ra ko kể cần đến ăn nhẹ.
. . .
ăn nhẹ mềm dai, món chè thơm ngon, Lệnh Dung ăn uống chấm dứt mà lại cảm nhận mỹ mãn, đứng ở hành lang nghịch mang chim Hoàng Anh.
Cuối xuân, hoa cỏ úa tàn, gió thổi hơi lạnh.
Trong Tĩnh Trữ hầu tủ, đây chỉ cần một ngày đều đều. Tổ phụ Phó Vân Phái, đại bá (bác cả) Phó Bá Quân cộng cha Phó Cẩm Nguyên đang ở cửa công. Con đường ca (anh chúng ta mặt nội) Phó thịnh trị chưa gồm công danh, chơi bời lêu lổng, ca ca Phó Ích ở thư viện đọc sách, mẫu thân Tống thị cùng bá biểu tượng Điền thị cùng cả nhà đi dâng hương. Vốn thuở đầu nàng cũng có thể ra bên cạnh đi dạo, nhưng lại mấy bữa trước lại ngộ nghĩnh có Tống Trọng Quang, bị phạt ở ngôi nhà chép sách, chỉ chắc là thừa dịp ngủ trưa cơ mà biếng nhác.
Lệnh Dung đứng ở hành lang, ngón tay chạm vào lớp lông kim cương của chim Hoàng Anh, vai trung phong tứ lại sớm cất cánh khỏi Tiêu viên.
cơn mưa bự cộng mũi tên sắc nhọn sẽ khắc sâu trong đầu chị em, phụ nữ ngần ngừ ai hạ thủ ác khẩu Như vậy, vày sao lại bắn súng bất cứ lúc nào bên trên mặt đường, càng chưa rõ do sao nữ giới lại quay về năm mười hai tuổi.
nhưng Lệnh Dung biết, hầu đậy vốn an nhàn này, nguy hiểm đã cận kề tới gần.
Nếu phái nữ nhớ chưa lầm, bởi mặt đường ca chơi bời lêu lổng của phụ nữ sắp tới làm cho chuyện gì ấy, khiến hầu phủ chạm chán đề nghị họa ngay cạnh thân. Kiếp ban đầu mặt đường ca gây chuyện, hầu bao phủ còn chẳng biết chuyện. Sau này hầu bao phủ sụp đổ, cữu cữu điều tra rõ ngọn nguồn, bắt đầu kể lại mang đến nữ giới.
Tĩnh Trữ hầu che tọa lạc tại Kim Châu, biện pháp Kinh thành nửa ngày chỉ đường. Các bạn trong lấp gồm tước vị, tổ phụ là quan tứ phẩm, cho dù không sánh được với cầm cố gia Kinh thành, nhưng ở Kim Châu cũng coi cũng như hào môn. Con đường ca Lệnh phồn thịnh chơi bời lêu lổng, ỷ vào gia chũm trong ngôi nhà, tính tình ngang ngược thô bạo, bình bình không chịu đựng nửa phần lose thiệt. Mấy đợt trước hắn ra ko kể du xuân, đắn đo vì chưng sao lại có tranh chấp có 1 thiếu niên vẫn một mình chu du. Hắn liền nhốt bởi vì thiếu niên kia vào trong biệt uyển, sau đấy lừng chừng tại sao, vì thiếu niên đó bị tiêu diệt tại biệt uyển. Đường ca sợ bị trách phạt, đậy bí mật chuyện này, không để ai phát hiện.
Ai biết, thiếu niên kia lại là biểu hóa học (cháu họ) của đại thái giám Điền Bảo.
Đại danh của Điền Bảo, Lệnh Dung đã có lần nghe qua, vào cung có tác dụng thái giám từ nhỏ tuổi, sau ấy được phân tới cạnh bên Thái Tử. Nhân lúc Hoàng Đế chìm ngập trong tửu sắc, Lý chính say đắm chơi không nghe lời Thái Phó, đúng hiện nay lại đon đả mang Điền Bảo, Điền Bảo ngày ngày quan tâm cẩn thận đời sống các ngày của Lý bao gồm, biến thành người thân an toàn.
Tới khi Lý thiết yếu đăng cơ, Điền Bảo nhanh chóng được thăng chức, dự vào chuyện chính vì sự, trong tay gồm Cấm quân, biến thành ngang ngược kiêu ngạo ương nghạnh.
Hắn làm cho người nhà tham lam giả dối, sát bên chưa tất cả ai ân cần, chỉ có một đứa biểu chất, vô cùng ân cần.
Thiếu niên kia vì chưng Phó phồn thịnh cơ mà chết, sao Điền Bảo có vẻ chưa ghi hận? Hắn nhẫn nhịn gần một năm, ngay khi có án mưu phản, đẩy Phó da vào khu vực chết.
Lệnh Dung không mong muốn dẫm lên vết xe đổ, thiết yếu là cấp thiết trơ mắt nhìn Phó cực thịnh làm chuyện lẩn thẩn xuẩn.
người vợ đứng ở hành lang gần nửa canh giờ (một tiếng) mới quay về buồng, hai nha hoàn đi sát bên dẫu vậy bạn nữ đang chưa yên lòng.
. . .
tranh tối tranh sáng, Tống thị quay về.
Lệnh Dung chờ đợi cả chiều, nghe tin hình mẫu thân đã về thì nhanh chóng chạy ra cửa.
hiện tại Tống thị tía mươi tuổi, xuất thân loại dõi thư hương, mỹ mạo bất biến cụm, thùy mị thướt tha. Hôm nay bà đi lễ Phật, ăn diện bao gồm bên trong trắng thuần khiết, búi 1 đầu tóc Black thành hình dáng Uy Đọa kế [3], y phục màu đỏ nhạt thướt tha, ở bên trên tất cả thêu hoa hình mẫu 1-1, chầm chậm rãi bước đi, phóng thái yểu điệu. Khác hẳn với mẫu thiết kế bệnh nguy kịch tiều tụy, giờ đây dung mạo của bà diễm lệ, tựa cũng như hoa hình mẫu đối chọi nở rộ.
Lệnh Dung vui mừng, nhào vào lòng Tống thị, có tác dụng nũng kêu lên, “Nương!”
vẫn chậm rồi cô bé chưa làm nũng, Tống thị hơi bất thình lình, cười vỗ bả vai người vợ, “Lười biếng chưa chép phạt, đề xuất tới đây cầu tình?”
“Không bao gồm đâu.” Lệnh Dung báo cáo.
“Vậy muốn làm gì? Cũng chẳng còn nhỏ nữa, nỗ lực nhưng làm nũng.” Tống thị nhảy cười.
Lệnh Dung ủ ấp eo bà, ngẩng đầu nhìn, trong đôi mắt đẹp trong veo ánh nước bao gồm sự vui vẻ, “Con chạm chán bất lương mộng, tỉnh lại chỉ mong sao gặp hình mẫu thân. Con đã chép phạt kết thúc rồi, Tống cô cô còn khen chữ nhỏ rất đẹp, về tối đã gửi qua mang lại phụ vương xem.”
hốt nhiên người vợ lại ngoan ngoãn, Tống thị bỡ ngỡ, “Thật sao?”
Lệnh Dung cong môi cười cợt, hình như muốn tranh công, kéo tay Tống thị vào phòng, với hai tập sách ra.
Thời gian thanh nữ chép phạt chưa ngắn, khi ở hầu đậy mê mẩn chơi, tài nghệ tầm thường. Kiếp trước sau khi bất hòa với Tống Trọng Quang, trừ phần đa lúc thanh nhàn lấy mỹ thực làm tiêu khiển, cũng viết chữ bình tĩnh. Cho dù hiện thời tay vẫn còn non, nhưng lúc tập viết cũng không quá cực nhọc, mặc dầu chưa đẹp, tuy thế dần dần đang cải sinh.
Tống thị rất là bay bổng, hóng khi Phó Cẩm Nguyên hồi phủ, liền dẫn Lệnh Dung đi sắm ông.
. . .
Phó Cẩm Nguyên ăn mặc quần áo lụa là, cho dù gồm sự nghiệp, bao gồm chức quan, cơ mà chưa bao gồm tham vọng, cũng chỉ nhàn hạ chọi gà cưỡi Ngựa, uống rượu nghe hát, khoái hoạt khoái chí như thần tiên. Ông cũng tự biết gia đình bạn không có chí tiến thủ, trong lòng cảm nhận Tống thị Chịu đựng đại bại thiệt, bổ sung cả câu hỏi Tống thị vốn là mỹ nhân, liền phá lệ sủng ái bà, đừng nói tới chuyện nạp thiếp nuôi kĩ, ngay cả nha hoàn thông phòng cũng không gồm, bao gồm cả hồ hết chuyện phần đa do Tống thị an bài bác.
Thấy Tống thị lấn sân vào, Phó Cẩm Nguyên đã nằm trên tháp vội xoay người thân ngồi dậy, thỏng thả đi tới gian ko kể.
Tống thị thấy cầm liền nhíu mày, “Sao vẫn còn mặc thường phục?”
“Nha môn cụm Việc, quá ốm, chút nữa rồi cầm cố.” Phó Cẩm Nguyên tủm tỉm mỉm cười, nhìn Lệnh Dung, “Hôm nay còn chưa được gây rắc rối gì mang đến nương của con?”
“Ai nói ngày nào con cũng gây rối.” Lệnh Dung giả vờ bực tức, nhìn nụ cười của cha, khuôn bên có chỗ cứng lại. Kiếp trước sinh cốc tử biệt, giọng nói cùng mẫu thiết kế của phụ hình tượng chỉ hình như chọn về trong giấc mộng, nhưng nay lại được thấy được bọn họ, sao có vẻ chưa vui mừng?
cô gái chú ý Phó Cẩm Nguyên sẽ cười cợt, Phó Cẩm Nguyên nhéo mũi chị em, “Có chuyện gì?”
Trong lúc truyện trò, Tống thị vẫn đặt hai quyển tập lên bàn, “Mau lại đây xem.”
“Chữ của Kiều Kiều [4]?” Phó Cẩm Nguyên quan sát qua, “Tiến cỗ không ít! Đã là cu li nhân có phương pháp dạy!”
[4[ Kiều trong yêu kiều, mềm mại
Kiều Kiều là nhũ danh của Lệnh Dung, sẽ lâu năm new được nghe lại, khiến người ta cực kỳ vui mừng.
Lệnh Dung được quay về quá khứ, khuôn mặt nhỏ dại tràn đầy ý mỉm cười, “Nương nói chữ viết của chiếc gồm tao nhã, yêu cầu thưởng. Mấy ngày cấm túc vừa rồi cực kỳ ngán, ngày mai là hưu mộc (ngày nghỉ), ca ca ở thư viện cũng thảnh thơi, cha sở hữu con đi giải sầu được không? Trở về từ biệt uyển, nhỏ đã chép bổ xung năm bạn dạng, bảo đảm đang không kém hai phiên bản này!”
“Thật không?” Phó Cẩm Nguyên chưa tin.
“Thật!” ánh mắt Lệnh Dung chân thành.
phụ nữ mong muốn đi biệt uyển giải sầu, xung quanh mong mỏi cứu giúp mang lại thiếu niên bị Phó hưng thịnh giam nạm, đã tất cả tứ vai trung phong khác… Kiếp trước phụ thân chết khi lưu đày, biểu tượng thân ngày ngày lấy nước mắt cọ mặt, buồn bực chưa vui, rút cục buông tay khỏi người đời, kèm theo cô bé hy vọng Cả nhà cộng đi du ngoạn, cộng đi chiêm ngưỡng cảnh vật ngày xuân, coi cũng như giải sầu.
Đọc full truyện ” Giang sơn có nàng ” tại truyen24.com. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ