Sự tôn vinh cái đẹp qua truyện ngắn Chữ người tử tù

Giới thiệu

Truyện ngắn Chữ người tử tù của Nguyễn Tuân là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của văn học Việt Nam hiện đại. Tác phẩm đã thể hiện những giá trị nhân văn sâu sắc, trong đó nổi bật là sự tôn vinh cái đẹp.

Cái đẹp trong truyện ngắn Chữ người tử tù

Cái đẹp trong truyện ngắn Chữ người tử tù được thể hiện ở nhiều phương diện, từ vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của con người đến vẻ đẹp của nghệ thuật.

  • Vẻ đẹp của thiên nhiên được thể hiện qua bức tranh thiên nhiên đêm khuya trong ngục tối. Bức tranh ấy hiện lên thật đẹp, thơ mộng, trữ tình:
    "Trời tối như mực, không một ngôi sao. Gió thổi vi vu khắp bốn phương trời, lay động những lùm cây, cành cỏ. Dưới chân tường, những luồng sáng ngọn đèn tù loang loáng, lập lòe trong đêm tối."

Bức tranh thiên nhiên ấy đã góp phần tô điểm cho vẻ đẹp của con người và nghệ thuật trong tác phẩm.

  • Vẻ đẹp của con người được thể hiện qua hình tượng Huấn Cao. Huấn Cao là một người anh hùng cách mạng, một người nghệ sĩ tài hoa. Ông có khí phách hiên ngang, bất khuất, dù đang ở trong cảnh tù đày nhưng vẫn giữ được khí tiết thanh cao, trong sạch. Ông cũng là một người nghệ sĩ tài hoa, có tài viết chữ đẹp. Chữ ông viết "vuông vắn, rõ ràng, từng nét đều như hoa cành, lá cây".
  • Vẻ đẹp của nghệ thuật được thể hiện qua hình tượng chữ của Huấn Cao. Chữ của Huấn Cao là hiện thân của cái đẹp, cái tài hoa của con người. Chữ ấy không chỉ đẹp về hình thức mà còn đẹp về nội dung. Chữ ấy thể hiện khí phách, cốt cách của người anh hùng, thể hiện niềm tin và hy vọng của con người trước cái chết.

Sự tôn vinh cái đẹp

Tác phẩm Chữ người tử tù đã thể hiện sự tôn vinh cái đẹp một cách sâu sắc. Cái đẹp trong tác phẩm không chỉ là cái đẹp thuần túy của thiên nhiên, con người và nghệ thuật mà còn là cái đẹp có giá trị nhân văn sâu sắc. Cái đẹp ấy là sức mạnh, là niềm tin, là sự thức tỉnh, là sự chiến thắng của cái thiện, cái cao cả trước cái ác, cái xấu xa.

  • Cái đẹp là sức mạnh. Chữ của Huấn Cao đã làm thay đổi tâm hồn của viên quản ngục. Trước khi gặp Huấn Cao, viên quản ngục là một người tàn bạo, coi trọng tiền bạc và địa vị. Nhưng sau khi gặp Huấn Cao, viên quản ngục đã nhận ra được giá trị của cái đẹp. Ông đã thức tỉnh được bản tính lương thiện của mình.
  • Cái đẹp là niềm tin. Chữ của Huấn Cao đã đem lại niềm tin cho những người yêu cái đẹp. Trong đêm khuya thanh vắng, giữa chốn ngục tù tối tăm, lạnh lẽo, Huấn Cao vẫn ung dung viết chữ. Chữ của ông như một ngọn lửa bùng cháy trong đêm tối, đem lại niềm tin, hy vọng cho những người yêu cái đẹp.
  • Cái đẹp là sự thức tỉnh. Chữ của Huấn Cao đã thức tỉnh những người đã đánh mất đi giá trị của cái đẹp. Trong tác phẩm, có một kẻ tiểu nhân đã từng mỉa mai Huấn Cao và chữ của ông. Nhưng sau khi nhìn thấy chữ của Huấn Cao, kẻ tiểu nhân đã phải cúi đầu thán phục.
  • Cái đẹp là sự chiến thắng. Cuối cùng, cái đẹp đã chiến thắng cái ác, cái xấu xa. Huấn Cao là một người anh hùng cách mạng, nhưng ông cũng là một người nghệ sĩ tài hoa. Chữ của ông là hiện thân của cái đẹp, cái tài hoa của con người. Cái đẹp ấy đã chiến thắng cái ác, cái xấu xa, đem lại niềm tin, hy vọng cho con người.

Kết luận

Truyện ngắn Chữ người tử tù đã thể hiện một cách sâu sắc sự tôn vinh cái đẹp của Nguyễn Tuân. Cái đẹp trong tác phẩm không chỉ là cái đẹp thuần túy mà còn là cái đẹp có giá trị nhân văn sâu sắc. Cái đẹp ấy là sức mạnh, là niềm tin, là sự thức tỉnh, là sự chiến thắng của cái thiện, cái cao cả trước cái ác, cái xấu xa.